Một Thai 6 Tiểu Bảo Bảo - Tổng Tài Daddy Bị Tra Tấn

Chương 780: Hôn mê bất tỉnh



Trong mắt là sự mờ mịt…

Tiếng đập cửa vang lên, Lâm Anh bước vào: “MC Đào, có người tìm chị.”

Đào Anh Thy đi vào phòng khách, nhìn thấy người đàn ông bên trong thì hơi sửng sốt, nhìn có vẻ hơi quen: “Anh là.. tài xế của Tư Viễn Hằng?

Sao anh lại đến đây?”

“Cô chủ Đào, tôi thật sự không còn cách nào khác mới đến đây tìm cô. Cậu chủ đã hôn mê bất tỉnh, tình hình không ổn”

“Không ổn?” Đào Anh Thy kinh ngạc, đêm qua lúc nói chuyện điện thoại, giọng nói của anh ta không hề có gì không đúng mà? Lẽ nào là anh ta giả vờ? Thật sự rất khó chịu sao?

“Còn không phải do ba mẹ của Đào Hải Hùng đến gây chuyện sao, còn đánh nhau nữa. Cô biết đấy, cậu chủ Tư bị thương, làm sao có thể đánh nhau được? Trực tiếp va vào tường, cú va chạm khá mạnh nên vết thương bị vỡ ra. Tối qua chảy rất nhiều máu, sau đó lại sốt cao, cả đêm đều nói mớ, gần sáng mới hết sốt nhưng vẫn hôn mê chưa tỉnh lại, tôi không có cách nào khác, chỉ có thể đến tìm cô”

Đào Hải Hùng đã chết? Đào Anh Thy lo lãng cho Tư Viễn Hằng, sau đó nghĩ lại hỏi: “Tình hình… tệ lắm sao?”

“Đúng vậy, nếu không thì tôi cũng đã không đến đây. Tài xế nói.

Đào Anh Thy tin lời tài xế, cô và anh ta không quen biết nhau, nếu không phải tình hình của Tư Viễn Hằng không ổn thì nhất định tài xế này sẽ không đến tìm cô.

“Bây giờ tôi sẽ đến bệnh viện.” Đào Anh Thy xoay người đi ra ngoài.

Khi ngồi trên xe, trong lòng Đào Anh Thy vô cùng lo lắng.

Tư Viễn Hằng ngàn vạn lần đừng xảy ra chuyện gì.

Nhưng mà sao Xa Huệ Anh lại đến bệnh viện quấy rỗi Tư Viên Hằng?

“Đào Hải Hùng sao lại chết? Liên quan gì đến Tư Viễn Hằng?” Đào Anh Thy hỏi.

Tài xế vừa lái xe vừa nói: “Tất nhiên là không liên quan gì đến cậu chủ. Đào Hải Hùng uống say ở quán bar bị đột tử. Chuyện này đã được điều tra rõ ràng, không ngờ rằng ba mẹ cậu ta lại làm âm ï, nói rằng Tư Viễn Hằng giết con trai họ. Sau khi cậu chủ ngất đi rôi người đàn ông kia còn nói, dù không phải là cậu chủ Tư giết thì cũng vì cứu cô nên kể hoạch của Đào Hải Hùng mới thất bại, vậy nên mới kích thích cậu ta, nếu không thì cậu ta đã không chết.”

“Lý do này chưa thấy bao giờ”

“Không phải sao, chẳng nói lý lẽ gì cả”

Trong lòng Đào Anh Thy phiên muộn.

Dù thế nào thì cô cũng không nghĩ đến chuyện sẽ thành như vậy.

Vừa xoay người thì Đào Hải Hùng đã đột tử chết, chuyện này đúng là khó tin mà.

Vào phòng bệnh, Tư Viễn Hãng nằm trên giường hôn mê chưa tỉnh lại, bác sĩ đứng bên cạnh kiểm tra cơ thể, đo nhiệt độ.

Đào Anh Thy nhìn sắc mặt tái nhợt của Tư Viên Hằng, lo lắng hỏi: “Bác sĩ, thế nào rồi? Có nặng lắm không? Sao anh ấy vẫn còn hôn mê vậy?”

“Tất cả các chỉ số đều bình thường. Có lẽ là do vừa sốt cao nên mới chưa tỉnh lại, hơn nữa do mất máu quá nhiều, đợi xem thử” Bác sĩ nói.

Bác sĩ đi rồi, Đào Anh Thy mới đi đến bên giường nhìn Tư Viễn Hằng vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh lại.

“Hai tiếng trước bác sĩ cũng nói như vậy, bây giờ vẫn nói như vậy, tôi nghi ngờ bác sĩ ở đây không ổn” Tài xế nói.

“Anh ra ngoài trước đi, tôi ở lại đây.’ Đào Anh Thy nói.

“Được, cô chủ Đào có việc gì cần thì cứ gọi tôi, tôi ở ngay bên ngoài.” Tài xế nói xong thì đi ra ngoài.

Đào Anh Thy ngồi xuống bên ghế cạnh giường, nhìn vẻ mặt của Tư Viễn Hằng nói: “Anh cũng quá ngây thơ rồi, còn giả vờ hôn mê?”

Tư Viễn Hằng không nhúc nhích.

“Nếu anh còn không tỉnh thì tôi sẽ đi”

Mí mắt Tư Viễn Hằng hơn cuộn lên, mở mắt ra nhìn cô, hai tai ửng đỏ, yếu ớt nói: “Trước khi em đến đã tỉnh rồi…

“Ba mẹ của Đào Hải Hùng đi rồi?” Đào Anh Thy hỏi.

“Xin lỗi, nếu không phải tại tôi thì anh cũng sẽ không trúng đạn bị thương, cũng sẽ không bị ba mẹ của Đào Hải Hùng tìm đến cửa, thật xin lỗi…”

“Cần nói những câu này với anh sao? Chẳng lẽ trong lúc có thể bảo vệ được em mà lại làm như không thấy? Anh Thy, em có cảm nhận được điều anh làm không?” Tư Viễn Hằng hỏi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.