Một Thai 6 Tiểu Bảo Bảo - Tổng Tài Daddy Bị Tra Tấn

Chương 802



Đào Anh Thy rất căng thẳng, cô không muốn xảy ra bất cứ sự đụng chạm da thịt nào với Tư Hải Minh nữa cả!

Cô cũng sợ, sợ mình…

Chỉ có rời xa mới có thể an toàn. Không phải sao?

Đào Anh Thy cho là Tư Hải Minh sẽ dẫn cô đi đâu đó, trên đường đi cô vẫn luôn run sợ trong lòng.

Khi cô xuống xe thì mới phát hiện, trước mặt cô là tòa nhà của tập đoàn Vương Tân!

Sao lại tới đây chứ?

Đào Anh Thy đi theo Tư Hải Minh vào đó, cô thấy Liên Bình và Hoàng Tiệp quản lý quầy lễ tân đang đứng ở đó nghênh đón một cách cung kính.

Sau khi Đào Anh Thy đi theo Tư Hải Minh vào văn phòng làm việc của anh thì anh bắt đầu lao đầu vào công việc, xem như là không có sự hiện diện của cô trong phòng này vậy.

Cho dù như thế nhưng trong lòng Đào Anh Thy vẫn cảm thấy rất bàng hoàng.

Tư Hải Minh đang rất nghiêm nghị, dường như chỉ cần tác động nhẹ thì sự xúc động dưới lớp vỏ bình tĩnh kia sẽ mất khống chế!

Vì thế nên Đào Anh Thy lại càng không dám hỏi anh cái gì, dù sao thì tình hình bây giờ cũng tốt hơn là anh ta làm cái gì đó với cô nhiều.

Đào Anh Thy ngồi trên ghế sô pha trong phòng làm việc, có hai quản lý cấp cao ra ra vào vào, còn có cả Chương Vĩ.

Lúc Chương Vĩ đi vào còn chào cô: “Đào Anh Thy, lâu rồi không gặp.”

“Chào trợ lý Vĩ.” Đào Anh Thy cũng chào lại, sau đó đứng dậy rời khỏi văn phòng làm việc.

Tư Hải Minh giương mắt nhìn theo, ánh mắt anh thâm trầm khó lường.

Đào Anh Thy định rời khỏi đây.

Nhưng cô vừa đi tới cửa thang máy thì đã có vệ sĩ xuất hiện ngăn cản cô lại!

Khi cô đi về phía cầu thang thoát hiểm thì vệ sĩ lại xuất hiện thêm lần nữa, khiến cho cánh tay đang mở cửa của cô cứng lại!

Đào Anh Thy tức giận đến nỗi chỉ có thể quay trở lại văn phòng.

“Chào Đào Anh Thy!” Diêu Thanh thấy cô thì mắt sáng rực lên, vội vàng đi tới trước chạm vào người cô một cái rồi nói: “Sao cô lại ở đây! Tới cùng với anh Minh à?”

“U.”

“Anh Minh để cô về bộ thư ký à?”

Diệu Thanh nói với sự vui vẻ. “Đúng thế, anh ta vác bản mặt dày đó mời tôi về bộ thư ký với lương cao, nhưng tôi từ chối rồi.

” … “Chọc cô đó.”

“Cô dám mắng anh Minh là mặt dày cơ à?” Diêu Thanh nói nhỏ.

Đào Anh Thy nghĩ thầm, mặt dày mày dạn là câu chửi người à? Hơn nữa hành vi cưỡng ép đưa cô tới đây của Tư Hải Minh đúng là rất đáng mắng.

“Cô đang yêu đương với anh Minh à?” Diệu Thanh hỏi với vẻ lén lút: “Nếu như thế thì xin cô mau cứu chúng tôi với.”

“Sao vậy?”

“Tôi cũng quên là anh Minh bắt đầu trở nên đáng sợ từ khi nào rồi! Hơi một chút là bắt đầu đuổi người! Tôi sợ rằng một ngày nào đó sẽ tới phiên tôi! Hơn nữa không hề thông qua trợ lý Vĩ! Cô không thấy bầu không khí trong tập đoàn rất kỳ quái sao?”

Đào Anh Thy cảm nhận một chút rồi nói: “Bình thường mà? Hơn nữa tôi cũng không yêu đương với anh ta.”

Diêu Thanh tỏ vẻ không tin: “Không yêu đương mà anh Minh còn để cô tới tập đoàn ư?”

Đào Anh Thy còn chưa nói gì thì đã có tiếng của Chương Vĩvang lên: “Đi làm mà lười biếng à?”

Diêu Thanh giật mình: “Trợ lý Vĩ…! Tôi không có lười biếng, tôi chỉ là đang chào hỏi Đào Anh Thy mà thôi! Bây giờ tôi đi làm việc ngay đây!”

Diêu Thanh nói xong rồi vội vàng chạy đi như một làn khói. “Là công việc nhiều quá hay sao mà cà lăm rồi?”

Chương Vĩ nói với vẻ không hiểu. Sau đó anh ta nhìn về phía Đào Anh Thy với sự thân thiện: “Nơi này từng là chỗ cô làm việc, nếu chán thì có thể tới đây thăm một chút.”

“..” Đào Anh Thy sững sờ, đây cũng chẳng phải nhà cô, cũng chẳng có bố mẹ cô, sao cô lại phải tới thăm nhiều một chút chứ? “Có gì cần giúp đỡ không? Là trợ lý đắc lực của ngài Hải Minh, tôi nhất định sẽ trợ giúp hết mình.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.