Một Thai 6 Tiểu Bảo Bảo - Tổng Tài Daddy Bị Tra Tấn

Chương 830: Chấp nhận xui xẻo



“Bà yên tâm, giúp tôi, sau này tôi sẽ không bạc đãi bà. Thêm bạn thêm đường đi, bà nói có đúng không?”

“Nếu như muốn tôi hỗ trợ, chỉ sợ phải đối phó với Tư Viễn Hằng trước.” Ánh mắt Liêu Ninh lóe lên tin gian xảo.

“Cậu ta?” Đào Hải Trạch tò mò đối với biện pháp của bà ta: “Nói xem nào?”

“Chẳng lẽ ông không muốn báo thù? Bây giờ ông biến thành thế này rồi, đều do Tư Hải Minh và Đào Anh Thy tạo ra! Ông không có quyền có thể, chắc chăn sẽ không đấu lại bọn họ, dù cho có hợp tác với nhà họ Tư, chỉ cần Tư Hải Minh không vui, đối với chúng ta mà nói thì chính là uy hiếp!

Không bằng, trước hết để Tư Hải Minh và Tư Viễn Hằng đấu với nhau! Đánh cho đến khi anh sống tôi chết, đến lúc đó ông ngồi giữa làm ngư ông đắc lợi. Ông nói thế có được không?”

“Bà có thể xác định Tư Viễn Hằng có lòng với Đào Anh Thy chứ?”

“Cái này ông yên tâm, tôi mà không có niềm tin tuyệt đối thì sẽ không nói với ông điều này!

Lần trước Tư Viễn Hằng đánh nhau với Tư Hải Minh là vì Đào Anh Thy, còn đánh nhau ngay ở đài truyền hình. Ông nghĩ xem, Tư Viễn Hằng có lòng hay không?”

“Nói vậy thì đúng là ý kiến hay… Tư Viên Hằng si tình với Đào Anh Thy như vậy, đã là người của Tư Hải Minh rồi còn nhớ mãi không quên.” Đào Hải Trạch không biết là đang ca ngợi hay đang chế giễu: “Tuổi trẻ tốt thật, còn tin tưởng vào tình yêu.

“Ngoại trừ cách này, ông không có đường lui!”

Liêu Ninh cho ông ta kế sách: “Chẳng lẽ ông không muốn thay thế vị trí của Tư Hải Minh à?

Nếu như thành phố bị ông chiếm đóng, ai còn không xem ông là chủ?”

“Ha ha ha! Trước kia lúc chúng ta còn là vợ chồng, tôi đã cảm thấy đầu óc bà rất nhanh nhạy, quả nhiên không để cho tôi thất vọng! Tôi đúng là có ý này!” Đào Hải Trạch vui vẻ nói.

Trong lòng Liêu Ninh đầy khinh thường nhìn dáng vẻ đắc ý của ông ta.

Biện pháp này của bà ta đúng là rất tốt!

Thứ nhất có thể chuyển dời lực chú ý của Đào Hải Trạch, thứ hai là có thể để Đào Hải Trạch giúp bà ta đối phó với Tư Viễn Hằng!

Về phần thay thế Tư Hải Minh? Người khác sẽ chỉ nghe một chút rồi thôi, còn Đào Hải Trạch thì khác, ông ta thích nhất là nghe loại lời này, giống như cả thế giới này đều có thể là của ông ta vậy!

Dã tâm không nhỏ, lại tự cao tự đại, thực tế thì năng lực không cao!

Chỉ đầy ý nghĩ xấu xa trong bụng!

“Nếu tôi đã cho ông một ý kiến hay như vậy, thì có thể xóa bỏ đoạn ghi âm chứ?” Liêu Ninh hỏi.

“Tạm thời thì chưa được.”

“Ông!”

Trong biệt thự, Xa Tuệ Anh chấn kinh: “Cái chết của Hải Hùng thì có liên quan gì tới Tư Hải Minh? Là do cậu ta giết à?”

“Tôi chỉ nghe bên ngoài nói, không biết có phải thật không…

“Nhất định là thật rồi! Ngoại trừ cậu ta thì còn ai có thể giết người một cách nhẹ nhàng đến vậy?” Xa Tuệ Anh kích động nói, trong mắt chứa chan nước mắt: “Nhất định là cậu ta! Tôi phải báo thù cho con trai”

Đào Hải Trạch khoác vai bà ta: “Tôi biết trong lòng bà khổ sở, tôi cũng vậy, nhưng không biết làm thế nào để báo thù cả. Nhược điểm của Tư Hải Minh là Đào Anh Thy, nhưng mà chúng ta ra †ay kiểu gì? Chẳng lẽ ném Đào Anh Thy lên giường Tư Viễn Hằng để Tư Hải Minh nổi điên à?”

Xa Tuệ Anh sửng sốt một chút… Nếu như Đào Anh Thy có quan hệ với Tư Viễn Hằng, như vậy, Tư Hải Minh sẽ ra tay với Tư Viễn Hằng, hai người mâu thuẫn đánh nhau, tốt nhất là anh đâm một dao tôi trả một dao… Bà ta càng nghĩ càng thấy cách đó là tốt nhất!

“Được rồi đừng nghĩ nữa, chẳng mấy mà Cố Mạnh sẽ kết hôn với Sơ Tâm, chuyện đã qua rồi thì cứ để nó qua đi!” Đào Hải Trạch an ủi bà ta: “Chỉ có thể chấp nhận bản thân xui xẻo thôi.”

Xui xẻo? Xa Tuệ Anh mang theo hận ý, bà ta không muốn nhận xui xẻo về mình như vậy! Mỗi khi đêm xuống, bà ta có nằm mơ cũng muốn báo thù cho Đào Hải Hùng!

Vất vả lắm mới có một cơ hội, bà ta không muốn từ bỏ đâu!

Đào Hải Trạch ôm Xa Tuệ Anh, giả bộ như không biết gì cả.

Chung chăn gối nhiều năm như vậy, ông ta lại không hiểu rõ Xa Tuệ Anh đang nghĩ gì hay sao?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.