Một Thai 6 Tiểu Bảo Bảo - Tổng Tài Daddy Bị Tra Tấn

Chương 850: Giết cậu ta đi



“Là ba”

Đào Anh Thy không nói, chuẩn bị ngắt điện thoại.

Đào Hải Trạch nói tiếp: “Con gái, ba đưa con đi nhé? Ba biết chắc chắn con rất muốn rời khỏi Tư Hải Minh!”

“Đưa con đi?”

“Thực ra ba cũng vì muốn trả thù cho con, nếu không sẽ không nhỡ tay giết Xa Huệ Anh đâu! Bây giờ cảnh sát đang tìm ba!”

“Ba giết bà ta?” Đào Anh Thy không dám tin Đào Hải Trạch độc ác thế, họ là vợ chồng.

“Chỉ là nhỡ tay thôi! Con à, chỉ cần con muốn rời khỏi Tư Hải Minh, ba sẽ giúp con!”

Ánh mắt cô lại lạnh nhạt hơn.

Giúp cô rời khỏi Tư Hải Minh? Chủ ý này đúng là khiến cô lay động!

“Ba định giúp thế nào?” Đào Anh Thy thản nhiên hỏi.

“Tư Hải Minh quyền thế lớn, muốn trốn khỏi cậu ta rất khó! Con muốn Tư Hải Minh không tìm được con thì phải trừ hết hậu họa đã!”

“Ý ba là?”

“Giết cậu ta! Ba sẽ lén lút cho người đưa một bình thuốc cho con! Uống thuốc đó sẽ mất mạng, sau đó con lại trốn sau! Thế giới này không có Tư Hải Minh, con sẽ được tự do”

Đào Anh Thy im lặng, cô thực sự không biết tại sao Đào Hải Trạch lại có… suy nghĩ viển vông này? Đây là lời của người điên cuồng muốn giết người sao?

Chưa nói tới việc cô có phạm pháp giết người hay không, chỉ riêng việc Tư Hải Minh là ba ruột của con cô thôi, cô đã mãi mãi không mong anh ta có bất trắc gì! Đừng nói là chết!

Ngày hôm đó, cô nói những lời đó, trong lòng cô cũng hiểu cô chỉ muốn rời khỏi Tư Hải Minh mà thôi!

Sao cô có thể để bọn trẻ không có ba. Bản thân cô đã thế rồi…

“Việc này mà cũng phải nghĩ? Vả lại việc bỏ thuốc dễ vô cùng! Dù sao người ngủ cùng mình là người không phòng bị nhất!”

Đào Anh Thy nghĩ, cho nên ông mới giết Xa Huệ Anh dễ như thế?

“Hay là con không nỡ?” Đào Hải Trạch hỏi, sau đó lại khuyên nhủ: “Con à, làm việc lớn thì không được quan trọng tiểu tiết! Con thế này thì bao giờ mới thoát khỏi con quỷ Tư Hải Minh đó được? Ba cũng phải mạo hiểm lắm mới gọi cho con đó”

“Không giết anh ta thì không trốn được sao? Chưa chắc nhỉ? Con có cách để đi” Đào Anh Thy nói.

Đào Hải Trạch dường như hơi do dự, không thể không nhượng bộ: “Vậy được thôi! Khi nào con trốn?”

“Tối nay! Ba ở đâu? Nói cho con biết địa chỉ cụ thể, con sẽ hội họp với ba, nếu như chúng ta đi cùng nhau, con tin, có ba rồi thì con sẽ trốn rất thuận lợi!” Đào Anh Thy nói.

“Được” Đào Hải Trạch liền nói địa chỉ cho Đào.

Anh Thy.

Ngắt điện thoại, Đào Anh Thy nghĩ tới địa chỉ đó, là vùng ngoại thành của thành phố.

Thế mà lại trốn ở đó.

Đào Hải Trạch trốn ở trong một ngôi lầu bên cạnh ngã tư ở ngoại thành, bên trong tối tăm, đứng nhìn ra bên ngoài qua cửa sổ.

Dưới ánh trăng, ông ta trông rất nhếch nhác!

Quần áo nhăn nhúm, đầu tóc bình thường chải chuốt kĩ càng giờ cũng rối tung, trông rất lén lút.

Ông ta đã giết người, còn bị cảnh sát bắt tại trận.

Ngoài việc dụ Đào Anh Thy ra làm con tin cho mình thì ông ta còn trốn thế nào được?

Ông ta trở thành bộ dạng này đều do Đào Anh Thy và Tư Hải Minh hại!

Sao không tìm chúng mà tính sổ chứ?

Ông ta vốn định để kế hoạch tốt nhất là để Đào Anh Thy hạ độc Tư Hải Minh nhưng cô lại không nghe.

Không sao, ông ta vẫn còn kế hoạch phòng bị. Ông ta không tin bắt được Đào Anh Thy mà mình không xử lí được Tư Hải Minh!

Một cô gái mỏng manh đi qua ngã tư, Đào Hải Trạch vui mừng, tới rồi sao?

Nhưng lại đẩy gọng kính nhìn kĩ, phát hiện hoá ra không phải Đào Anh Thy.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.