Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ

Chương 1072: 1072: Chương 1073





Lẽ nào chuyện trước đây đều bị anh ấy phát hiện rồi sao?
Không thẻ nào, cô ta rõ ràng làm điều đó trong bí mật mà.

Nhưng mà, chuyện của Thẩm Giai Kỳ đã bị anh ấy phát hiện.

Cô ta chỉ là không muốn người phụ nữ Thẩm Giai Kỳ đó gả vào Có gia mà thôi.

Người phụ nữ đó, và đứa trẻ trong bụng cô ấy, nhất định là đã có tính toán trong đầu.

.


Truyện Phương Tây
Có Dịch Hồng nói: “Ức Lâm, chúng ta nhường một bước, để cho An An chuyển ra ngoài, còn cuộc họp báo, từ từ: vậy.”
Cố Ức Lâm nhìn cha mình, rất nhiều chuyện cha không biết, cũng không thể nói với ông, tham vọng của Cố An An, anh áy nhận thức được.

Cố An An biết rằng cha luôn mềm lòng, cô ta đứng dậy, tuyệt vọng đến quỳ trước mặt Cố Dịch Hồng, khóc nói: “cha, mẹ, An An biết sai rồi, sau này sẽ không làm hại người khác nữa đâu, chuyện xảy ra ngày hôm nay, thực sự chỉ là một chuyện ngoài ý muốn, để cho An An ra ngoài như vậy, An An cũng cảm thấy rất oan, xin cha, đừng để An An ra ngoài, An An không nỡ xa mọi người…… _ Cố An An này là đang phát huy chiếc lưỡi lươn lẹo dài ba tắc của mình, cô ta nhát định phải ở lại Cố gia.

Rời khỏi Cố gia, cô ta không là gì cả, cô ta hiện đang mặc hào quang của Cố gia, nên Bùi Dao Thanh mới nễ mặt cô ta.

Lục Hạo Thành nhìn Cố Dịch Hồng, biết rằng ông là một người mềm lòng, Cố An An làm đến bước này, ông sẽ không thờ ơ.

Anh thì thầm vài câu bên tai Có Ức Lâm, Cố Ức Lâm gật đầu, nhưng không nói gì.

Có Dịch Hồng nhìn con trai mình, “Ức Lâm, An An nó biết sai rồi, cho nó một cơ hội nữa đi.”
Cố Ức Lâm nhìn cha mình, khuôn mặt vẫn còn từ chối, “Cha, người của Cố gia chúng ta làm việc luôn quang minh lỗi lạc, không bao giờ làm chuyện như vậy, ở phía sau người khác đâm dao.”
Có Dịch Hồng biết ý của anh ấy, khuyên: “Ức Lâm, cha biết rồi, An An biết hối cãi rồi, cho nó một cơ hội đi.”
Cố An An nhanh chóng nhìn Cố Ức Lâm, “anh hai, sau này em nhất định sẽ làm tốt, bây giờ em vừa tiến bộ trong công việc, cô Bùi rất tốt với em, em cũng muốn học tập chăm chỉ, sau đó trở về công ty, khiến Cố gia chúng ta không ngừng phát triển.” Tham vọng của Có An An, khiến Cố Ức Lâm nở nụ cười lạnh lùng.

“Được! Nếu đã biết sai rồi, vậy thì cho cô một cơ h Thành nói đúng, Cố An An đang hành động trong bí mật, rất nhiều thứ anh ấy không thể phát hiện, nếu Cố An An ở nhà, anh ấy có thể thiết lập nội bộ, để Cố An An và Lục Hạo Khải nhảy vào bẫy, sau đó anh ấy sẽ có thể tóm gọn cả hai.

“Cảm ơn cha, cảm ơn anh hai.” Cố An An vui mừng cười, cuối cùng cũng ở lại rồi.


Có Ức Lâm nở nụ cười lạnh lùng, kịch hay còn ở phía sau, thời gian này, Cố An An cũng sẽ tém tém lại một chút.

Lục Hạo Khải thấy Cố An An không khỏi ngước nhìn, nhưng cũng có chút thoải mái.

Lục Dật Kha đứng một bên cũng lạnh lùng nhìn.

Bây giờ ông ta mới biết, Cố An An không phải là một người đơn giản.

“Lục Hạo Khải, vị trí tổng giám đốc của con bảo lưu đi, thời gian này, con nghỉ ngơi ở nhà đi, không cần đến công ty làm việc nữa.” Lục Dật Kha nói xong, không cho Lục Hạo Khải cơ hội giải thích, quay lưng rời đi.

“Cha, cha, cha đừng làm thề với con.” Lục Hạo Khải đuồi theo ông một cách lo lắng.

Đó là kết quả mà Lục Hạo Thành muốn.

Cuối cùng, chỉ còn lại Lâm Tử Thường.


Lâm Nghiên bước qua, giơ tay lên và tát vào mặt con gái một cái “bốp”.

“Không ra thể thống gì cả, thời gian này con đã gây ra cho ta bao nhiêu loạn hả, còn không mau xin lỗi Lục tổng.”
Lâm Nghiên tức giận tột độ nhìn con gái, đứa con gái này, không chỉ là kẻ phá nhà mà còn luôn gây rắc rối cho ông ta sau lưng.

Bây giờ việc kinh doanh rất khó khăn, cô ta ngay cả một chút hối hận cũng không có.

“Cha!” Nước mắt Lâm Tử Thường chảy ra không ngừng, trước mặt Lục Hạo Thành, bị đánh, cô ta chỉ cảm thấy cuộc sống của mình gần như biến mắt.

“Xin lỗi!” Lâm Nghiên lóa mắt nhìn cô ta, Lục Hạo Thành ông ta không chọc nổi, không những không chọc nổi mà còn không thể trốn được..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.