Lam Hân nhìn dáng vẻ đầy mong đợi của anh, tươi cười rạng rỡ: “Là thai nằm trong tử cung, tuy nhiên còn chưa thấy rõ được thai nhi, tuần sau chúng ta quay lại khám.”
“Được, được, được.”
Lục Hạo Thành kích động gật gật đầu, lúc này mới yên tâm.
“Lam Lam, chúng ta đi ăn cơm đi, hiện tại em cũng không thể bị đói.”
Lục Hạo Thành giúp đỡ cô, chỉ sợ cô va đập vào đâu đó..
Lam Hân cúi đầu nhìn thoáng qua thời gian, gật gật đầu, “Chúng ta đi ăn cơm nước xong, trở về đó mấy đứa Tiểu Tuần luôn, hôm nay chúng ta đi chơi công viên giải trí đi.”
Trước kia vì tiết kiệm tiền, cô rất ít khi mang bọn nhỏ đi chơi công viên giải trí.
Hiện tại máy đứa đã có người cha có tiền đến vậy, chút mong muốn nhỏ đó đã có thể thực hiện.
“Đi, chúng ta ăn uống xong thì trở về đón mấy đứa nhỏ đi chơi.”
Vẻ mặt Lục Hạo Thành ôn hòa, trước kia vào mỗi cuối tuần, anh nều không phải tăng ca thì chính là ở nhà ngủ.
Mà hiện tại, cuối tuần của anh không bao giờ phải cô đơn tịch mịch nữa.
Cả hai cùng đi ăn sáng, trở về rồi mang theo bốn đứa nhỏ cùng đến công viên giải trí để chơi.
Lục Tư Tư cũng rất thoải mái, cùng ngủ nướng với Nhạc.
Cần Nghiên.
Mà Tần Ninh Trăn, vừa mới ăn xong bữa sáng, liền nhận được điện thoại của Giang An Yến.
“Phu nhân, Lục Hạo Thành cùng Lam Hân đi đến bệnh viện, tuy nhiên bệnh viện ở đây, chúng ta cần phải cẩn thận sắp xếp điều tra một chút, hình như Lục chủ tịch cũng không ở trong này, Lam Hân hình như đến để khám thai.”
Tần Ninh Trăn vừa nghe, vẻ mặt ngạc nhiên, phải chăng vừa rồi là bà ta nghe nhằm?
Giang An Yến nói, Lam Hân đi khám thai, Lam Hân mang thai,chuyện này…… Tần Ninh Trăn lại khó tin hỏi: “An Yến, ý của cậu là Lam Hân đi đến bệnh viện khám thai sao?
Cậu xác định?”
Giang An Yến: “Phu nhân, chuyện này có thể xác định, Lam Hân quả thật là đi khám thai, sau khi khám xong, hai người họ đi ăn sáng rồi mới về nhà.”
Tay cầm điện thoại của Tần Ninh Trăn có chút run rẩy, hai người bọn chúng ở cạnh nhau mới bao lâu chứ?
Lam Hân nhanh như vậy đã mang thai.
Có ba đứa còn chưa đủ, bây giờ còn phải sinh thêm nữa sao?
“Tiếp tục truy tìm tung tích của chủ tịch, trước kỳ họp hội đồng quản trị tiếp theo, chúng ta nhất định phải tìm được chủ tịch.”
Giọng điệu Tần Ninh Trăn nghiêm khắc dặn dò, nếu còn không tìm ra được Lục Dật Kha, bà ta chỉ có thể dùng biện pháp của chính mình.
Giang An Yến: “Vâng, phu nhân, chúng tôi vẫn luôn nỗ lực điều tra, rất nhanh sẽ có tin tức, phu nhân cho chúng tôi một ít thời gian nữa.”
Tần Ninh Trăn: “Được rồi!”
Lập tức, bà ta cúp điện thoại.
Lục Hạo Khải đã đi tới, nhìn thấy mẹ mình “Mẹ, đã xảy ra chuyện gì rồi sao?”
Tần Ninh Trăn nói: “Lam Hân đã có thai, Cố An An ngu xuẩn kia, lúc ấy néu không có chuyện hãm hại đó, hiện tại các con đã có con rồi, chúng ta cũng không đến nỗi đi tới bước này.”
Cứ nghĩ đến chuyện này, trong lòng bà ta lại càng thấy tức giận.
Lục Hạo Khải mang vẻ mặt bắt đắc dĩ, “Mẹ, đó đều đã là chuyện quá khứ rồi, bây giờ nhắc lại, có còn ý nghĩa gì đâu chứ?
Hiện tại quan trọng nhát là tìm ra cha đang ở đâu, trước khi chúng ta chưa có được tập đoàn Lục Trăn trong tay, nhất định không thể để cha ra mặt được.”.