Tâm trạng anh vô cùng tốt đi tới ghế lái, thấy Lam Hân đang thắt dây an toàn, anh nhanh chóng lấy từ tay cô, giúp cô cài vào.
Vào khoảnh khắc anh kề sát cô, trái tim Lam Hân bỗng nhiên đập điên cuồng.
Lục Hạo Thành lại thờ ơ lùi người lại, bật đèn, sau đó lái xe đi một cách thuận lợi.
Khóe miệng anh luôn mang theo ý cười nhè nhẹ.
Anh luôn nghĩ, trong cuộc đời, ai mà không từng tổn thương, đau đớn, mất mát, hối hận, thế nhưng, điều đau đớn nhất trong lòng anh đó là anh đánh mất Lam Lam của anh.
Theo thời gian càng ngày càng dài, có lúc anh đã nghĩ, cái người đã từng tản bước cùng anh rốt cuộc đang ở nơi nào? Theo sự tăng lên của tuổi tác có gặp được hạnh phúc của mình hay không?
Mỗi ngày anh đều nhớ mãi không quên cô, hi vọng có một ngày kỳ tích sẽ xuất hiện, ông trời sẽ đưa cô về bên anh lần nữa.
Vậy thì, anh sẽ trân quý mỗi khoảnh khắc hai người họ bên nhau, anh sẽ dùng cả đời để bù đắp cho cô.
Cô gái nhỏ từng luôn bảo vệ anh, từ nay do anh tới bảo vệ cô. về sau,