Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ

Chương 147: Vậy thì để An An và cô Lam Hân thi đấu với nhau



Ông hiền hậu nói: “Lam Lam, ngày mai con đưa tác phẩm của con cho Darlene xem, cô ấy và mẹ con cũng quen biết, năm xưa mẹ con ở trong giới thiết kế, trang phục bà ấy thiết kế cũng rất được giới trẻ săn đón, năm đó Darlene vẫn là hậu bối của bà ấy đó?” Lam Hân nghe vậy, kinh ngạc nhìn Dịch Thiên Kỳ, mẹ chưa từng nói với cô những chuyện này.

Có điều…

Cô thấy Dịch Thiên Kỳ mỉm cười áy náy: ‘chú Dịch, gần đây con quá bận vẫn chưa có tác phẩm mới.” “Dịch Thiên Kỳ, anh nói là ai cơ? Thần bí như vậy?” Lý Nghệ Na chau mày hỏi.

Nghe thấy tên của Dịch Thiên Kỳ, sắc mặt Cố phu nhân thay đổi.

Hắn ta là trùm bất động sản danh tiếng lẫy lừng, Dịch Thiên Kỳ, người này vô cùng kỳ quái, buổi tiệc bình thường hắn ta đều không tham gia, rất ít người thấy diện mạo thực sự của hắn ta, tối nay thế nhưng lại đến đây.

“Nghệ Na, sau này cô sẽ biết thôi, có điều nếu bỏ lỡ Lam Lam, cô sẽ không tìm được học trò lựa chọn thích hợp nào đâu.” Dịch Thiên Kỳ cười sâu xa nói.

Lý Nghệ Na hơi chau mày, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm trên người Lam Hân, đây là một cô gái tràn đầy hiểu biết, bà thích đôi mắt cô ấy, đặc biệt trong suốt dường như có thể nhìn thấu lòng người! Bà cười nói: “Anh càng nói vậy càng làm tôi hứng thú với cô bé này, cô Lam Hân, nếu như cô không để ý, tôi cho cô một chủ đề, cô làm cho tôi một bản thiết kế có thể khiến tôi hài lòng, ba ngày sau đưa tôi cũng được, hoặc máy tháng sau cũng được, chỉ cần tác phẩm của cô khiến tôi hài lòng là được.” Lam Hân nghe vậy, gật gật đầu: “Cảm ơn cô Darlene cho tôi cơ hội này, vậy tôi thử một lần nhé?” việc thiết kế này hoàn toàn dựa vào linh cảm, cô cũng không chắc chắn có thể làm tốt.

Càng là chuyện như vậy càng phải dốc hết sức mới được.

“Vậy được, lát nữa tôi trở về sắp xếp lại một chút, sau đó gửi wechat cho cô, nào, chúng ta thêm wechat” Lý Nghệ Na nhìn Lam Hân, tự nhiên hào phóng, nụ cười phơi phới, rực rỡ chói mắt, một cô gái thông minh xinh đẹp như vậy, nếu như có thể thiết kế ra một tác phẩm làm bà hài lòng, bà nhất định phải thu nhận làm học trò mới được.

“Vâng!” Lam Hân gật gật đầu cười.

Lục Hạo Thành tháy vậy, nhanh chóng nhường đường cho Lam Hân đi qua.

Có phu nhân thấy thế sắc mặt cực kỳ khó coi, bà cũng bảo Cố An An cầm điện thoại đến.

Cười nói: “Darlene, nếu đã như vậy hãy để An An và cô Lam Hân tranh đấu cùng nhau.” “Có thể!” Bà cười gật gật đầu.

Bà chỉ nhận tác phẩm không nhận người! Cứ cho Cố An An một cơ hội! Ba người add wechat của nhau, Lam Hân nhìn ảnh đại diện wechat xinh đẹp kế cong môi cười, cũng phải, tối nay đến đây thực sự đúng đắn.

Dịch Thiên Kỳ thấy Lam Hân cười vui vẻ, cũng khế cong môi cười: “Lam Lam, chú Dịch đang ở thành phố Giang, có khó khăn gì phải lập tức tìm chú Dịch, không thì mẹ con nhất định sẽ trách ta không chăm sóc tốt cho con.” “Vâng ạ! Chú Dịch, con gặp khó khăn gì khéo phải đến làm phiền chú Dịch rồi.” Lam Hân cũng cười nói.

“Được! đi chơi đi! Chơi vui vẻ chút. Nếu như Cần Hi không đến đón con, chú Dịch gọi xe đến đưa con về.” Nụ cười Dịch Thiên Kỳ nho nhã lịch sự, chăm sóc tốt đứa bé này, ông cũng có phúc lợi.

“Không cần, chú Dịch, Cẩn Hi nói sẽ đến đón con.” Lam Hân cười nói.

“Vậy thì ta yên tâm rồi.” Dịch Thiên Kỳ nhìn sang Lý Nghệ Na bên cạnh, nói: “Đi, chúng ta lâu ngày không gặp, đến bên kia tìm một nơi yên tĩnh ngồi xuống nói chuyện?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.