Dù sao cảnh sát đã phong tỏa tin tức, người biết được chuyện Lục Hạo Thành gặp tai nạn cũng không nhiều.
Cố An An nhìn thầy hắn quá hưng phần, cô ta lại trở nên trâm mặc, mở miệng hỏi: “Cảnh Hòa, từ tối qua đến giò vân luôn thấy anh rất vui vẻ, là đã xảy ra chuyện gì tốt rồi sao?”
Cố An An quần lầy chăn ngồi dậy, xương sông và thất lưng cảm giác đau nhức, khiên cho cô ta có cảm giác mỏi mệt sau cơn hoan ái, tuy nhiên thể xác và tinh thần đều được thỏa mãn nên cô ta hoàn toàn không quan tâm đến cơn đau này.
“Đúng vậy!”
Hứa Cảnh Hòa cười với vẻ mặt vô củng tư phụ, ngón tay nhẹ nhàng.
vuốt ve trên làn da trắng nốn của người bên cạnh.
Việc hắn làm là một bí mật tày trời, là thành quả sau một năm cân nhắc và nghiên cứu.
Hắn có thể cam đoan, sẽ không để lại bắt cứ sai sót nào.
Số tiền này, thông qua thủ đoạn và kỹ thuật hắn có được, mà có thê sở Hữu một cách hợp pháp.
Cố An An đột nhiên có chút không yên hỏi: “Cảnh Hòa, chuyện về Ninh Thành Công đã xử lý thê nào rôi, nêu hắn bị cảnh sát bắt được, chuyện em hãm hại anh cả sẽ bị phát hiện, em sẽ bị đuồi ra khỏi nhà họ ‘Có mắt.”
Hứa Cảnh Hòa cũng có chút lo lắng về chuyện này, dù sao hắn cũng không phải thật sự hiểu biết con người Ninh Thành Công này, mà chỉ qua lời bạn bè giới thiệu mà thôi.
“An An, hắn vẫn đang ở Bắc Hải như cũ.
Anh vẫn rất tò mò, vì sao cảnh sát lại có thể nghỉ ngờ chuyện này liên quan tới hắn được chứ?”
Chẳng lẽ là có chỗ nào đó xảy ra vấn đê rôi sao?
Hắn xác định, hành lang kia không hề có camera theo dõi nào cả.
Ngày hôm qua hắn vẫn bận rộn theo dõi hành động của Lục Hạo Thành, cũng không có nghĩ nhiều, hiện tại ngẫm lại mới phát hiện có chút không thích hợp.
Cảnh sát tìm đến hắn, là bởi vì bởi vì chuyện hắn từng gây ra trước đó hay là bởi vì chuyện này.
Lòng Cố An An vẫn bắt an chính là vì điểm này, cũng rất căm tức, Hứa Cảnh Hòa lại có thể phạm phải sai lầm lớn như vậy “Nếu có số điện thoại của hắn, thì anh hãy gọi một cuộc điện thoại hỏi hắn một chút, hỏi xong mọi chuyện rõ ràng, chúng ta cũng yên tâm hơn một chút.”
Cô An An có chút sa sút tỉnh thân tựa vào trong lòng Hứa Cảnh Hòa, nhìn thấy ánh sáng rực rỡ phía ngoài cửa số, trầm giọng nói: “Cảnh Hòa, em không thể mất đi tất cả mọi thứ đang có ở hiện tại được, vì để có được tất cả những thứ này, em đã phải trả giá rất nhiều.”
Hứa Cảnh Hòa vỗ vai an ủi cô ta: “An An, em yên tâm đi, anh sẽ không đê em xảy ra chuyện gì đâu.”
Tuy nhiên, nếu ngay cả hắn cũng xảy ra chuyện thì không thể cam đoan.
Hắn thích cô ta, đồng thời cũng đang lợi dụng cô ta để có được tật cả những thứ mình muốn “Vâng!”
Cố An An gật gật đầu, đối thái độ của hắn cũng rất vừa lòng.
Có lẽ là bởi vì cô ta từ nhỏ đã rất tự tỉ, nụ cười của cô ta vĩnh viễn đều là vì đón ý nói hùa theo người khác, mà hiện tại gặp phải Hứa Cảnh Hòa đối xử khác biệt với chính mình, Hứa Cảnh Hòa làm gì cũng đều nghe theo cô ta, điều này khiên cho bản thân cô ta sinh ra một loại cảm giác về tồn tại của bản thân cũng như sự ưu việt hơn người Từ người đàn ông này đã đem đến cho cô ta rất nhiều sự an ủi.
“An An, dựa vào tình hình tài chính của em hiện tại, có thể mua được 30% cổ phần công ty rồi, em đã có thể nắm trong tay Cô Thị, em đã nghĩ xong mình phải làm như thế nào chưa?”
Hứa Cảnh Hòa cúi đầu, nhìn người trong lòng không rời mắt.
Cố An An vừa nghe lời này, cười hớn hở, mặt mày tươi như hoa.
“Hơn nữa cộng với cổ phần công ty trước đó của em, em chỉ phải ở mua thêm 30% cổ phản công ty nữa thì em chính là cô đông lớn nhất của Có Thị rồi.”
Cô ta vẫn luôn chờ mong ngày này sẽ đến..