Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ

Chương 1905



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 1905: Vật tuẫn táng cho tình yêu của người khác

Linh Trang vô cùng nhớ bé An của cô nên không có tâm trạng tán gẫu cùng Chiến Hàn Quân. Cô vội vã cơm nước xong xuôi, liền lái xe tới biệt thự Hải Thiên.

Mấy ngày không gặp Thanh An lại béo thêm một vòng.

Linh Trang cảm thấy vô cùng khó chịu khi nhìn con gái mình như vậy.

Nhưng cô không dám để lộ cảm xúc của mình trước mặt Thanh An, cô cố nặn ra một nụ cười, giả vờ thoải mái chào hỏi cô bé.

“Nào cục cưng, hôm nay con thế nào rồi? Vẻ mặt Thanh An có chút phiền não: “Mẹ ơi, con lại tăng cân rồi”

Linh Trang ngồi xuống bên cạnh cô bé, ôm lấy con gái vào lòng, cô khẽ thì thầm: “Con đừng lo, con sớm gầy lại thôi”

Thanh An nhìn Linh Trang, ngây ngô hỏi: “Mẹ, có phải con sẽ mãi béo lên như thế này?

Con sẽ càng lúc càng xấu đi sao? Con sẽ biến thành quái vật đúng không?”

Linh Trang nhẹ nhàng vuốt lưng cô bé, giống như đang võ về một đứa trẻ sơ sinh: “Bé An, con cần kiên cường hơn nữa, hãy cố gắng vì bố và mẹ được không, chỉ một chút nữa thôi là tốt rồi. Cô bé nức nở nói: “Mẹ, con hứa với mẹ nhất định con sẽ trở nên kiên cường hơn, mạnh mẽ hơn”

Thanh An yên bình chìm vào giấc ngủ trong vòng tay của cô. Linh Trang muốn ôm cô bé lên giường, nhưng lại phát hiện mình bị ôm đến không cử động được Cô của hiện tại không có sức lực như trước, thêm vào đó hiện tại người Thanh An thật sự quá nặng.

Lâm Miên thấy vậy đi tới nói: “Để tôi giúp Anh ấy thận trọng bế Thanh An đặt lên giường. Sau khi ân cần nhẹ nhàng đắp chăn cho cô bé liền quay về chỗ Linh Trang.

Cô chỉ vào chiếc ghế đối diện nói: “Lâm Miên, anh ngồi xuống đi, cùng tôi tâm sự một chút đi”

Anh ấy nghiêm túc ngồi thẳng lưng trên chiếc ghế đối diện với Linh Trang.

Cô cẩn thận nhìn Lâm Miên một lượt, nét mặt của anh ấy rất đẹp trai và bộc lộ sự cương nghị, đem đến cho người ta cảm nhận giống như một thanh niên vô cùng bình ổn và chững chạc.

Linh Trang xúc động kể: “Năm đó khi nhà họ Chiến gặp hoạn nạn, bố nuôi của cậu đã giao cậu cho Quốc Việt, Phong Mang để lại cho Thanh Tùng, Diệp Phong cho Thanh An, còn Quan Minh Vũ thì giao lại cho tôi. Tôi còn cho là anh ấy chỉ sắp xếp tùy ý, nhưng hôm nay mới biết, tất cả đều được anh ấy dày công chuẩn bị”

Lâm Miên hơi ngạc nhiên, hơi không hiểu cô có ý gì?

Linh Trang lại nói: “Anh ấy hiểu các cậu, giống như hiểu chính những đứa con của mình vậy”

Trên gương mặt của Lâm Miên không khỏi hiện lên một nụ cười tụ hào, Đối với Chiến Hàn Quân vô cùng sùng bái: “Tất cả bày mưu lập kế của bố nuôi đều có thể quyết định đến thắng bại sau cùng. Sự tài hoa của ngài không ai có thể sánh được”

Linh Trang đột nhiên thốt lên: “Vậy cậu có thể nói cho tôi biết tại sao hết lần này đến lần khác lại để Diệp Phong chăm sóc cho Thanh An không?

Lâm Miễn từ tốn đáp: “Cô nếu đã hỏi, tôi cũng chỉ có thế đưa ra một vài suy đoán của bản thân về tâm tư của bố nuôi. Để Diệp Phong chăm sóc Thanh An, thứ nhất là vì cậu ấy võ nghệ của cậu ấy giỏi nhất, có năng lực bảo vệ Thanh An khỏi nguy hiểm. Hơn nữa Diệp Phi nhất định sẽ không nảy sinh tình cảm đối với Thanh An”

“Hử, tại sao lại thế?”

Lâm Miên bắt đầu kể ra nguyên nhân: “Bởi vì cậu ấy thời còn học đại học đã gặp được mối tình đầu của mình. Chỉ là cô gái kia vì cứu Diệp Phong mà ngọc nát hương tan. Từ đó trong lòng Diệp Phong vẫn luôn giữ mãi hình bóng của người con gái ấy.

Linh Trang nghe xong vô cùng sửng sốt, cô chưa bao giờ thấy Chiến Hàn Quân nhắc tới chuyện này.

Lúc này cô mới hiểu được nỗi khổ tâm của anh, ngay từ đầu, anh đã không muốn Diệp.

Phong và Thanh An ở cùng nhau chính là vì không muốn đứa con gái bé bỏng của mình trở thành vật tuẫn táng cho tình yêu của người khác.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.