Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ

Chương 1926



Chương 1926: Cô ấy đang mang thai

“Em muốn ăn..” Vốn ban đầu là muốn ăn món chiên có dầu mỡ, nhưng lại đột nhiên nhớ lại hiện tại mình là: “Phụ nữ đang mang thai” liền sửa lại lời: “Em muốn ăn trứng, trứng gà luộc”

Chiến Hàn Quân hôn Linh Trang một cái, liền đi vào phòng bếp.

Chờ Chiến Hàn Quân bưng trứng đến, thì Linh Trang đã cả ngày không ăn cơm một cách đàng hoàng liền đem hai quả trứng luộc ăn lấy ăn để. Chiến Hàn Quân nhìn thấy được cô mang thai mà ăn ngon miệng như vậy trong lòng thực sự rất vui vẻ.

Anh đâu biết rằng, Linh Trang này là chưa ăn cơm, đói đến mức bụng sắp dính vào lưng luôn rồi.

Linh Trang ăn đến no cả bụng, liền dựa vào ngực anh đàm phán.

“Anh Quân, nghe nói anh muốn hủy dung mạo của Trường Xuân Hòa”

Chiến Hàn Quân thề thốt mà phủ nhận nói: “Ai nói vậy? Thiệt là nói vớ vẩn: “Là Quan Minh Vũ nói nha” Linh Trang đáp.

Chiến Hàn Quân lấy điện thoại di động, quỷ tha ma bắt tên Quan Minh Vũ.

“Quan Minh Vũ, ai cho cậu đi hủy dung mạo của Trường Xuân Hòa?

Người nhà đều là diễn viên, còn phải dựa vào gương mặt để kiếm ăn. Cậu trừng phạt cậu ta một chút là được rồi.”

Quan Minh Vũ không hiểu như thế nào: “Tống giám đốc, đây đều là ý của anh…

“Im miệng, còn muốn cãi lại” Chiến Hàn Quân cả giận nói Quan Minh Vũ đột nhiên bừng tỉnh, tổng giám đốc về nhà bị bà chủ hoàn toàn tẩy trắng rồi.

Quan Minh Vũ lấy khăn tay lau lau mồ hôi trên trán, trong lòng còn có chút sợ hãi nghĩ thầm: “May mắn là trước đó chưa lưu tâm đến việc hủy dung mạo của Trường Xuân Hòa. Xem ra, về sau thì mệnh lệnh của bà chủ là đúng nhất. Cấp bậc của tổng giám đốc rốt cuộc so không bằng của bà chủ rồi”

Chỉ là Quan Minh Vũ cực kỳ mà ngạc nhiên, bà chủ đã làm cách nào.

để hoàn toàn tẩy trảng tổng giám đốc vậy?

Linh Trang “Mang thai”, Chiến Hàn Quân cảm thấy chuyện vui đến Vui mừng phấn chấn chính là do mình lại sắp được làm bố.

Cực khổ lại là do cơ thể của Linh Trang không được tốt lắm, quá trình mang thai nôn nghén thì hết sức cực khổ.

Vì để Linh Trang mang thai một cách thoải mái vui tươi nhất, Chiến Hàn Quân có thể nói là rất hao tổn tâm huyết.

Trước đây khi ra khỏi cửa, Linh Trang luôn trang điểm phức tạp.

Anh sẽ quan sát giày của Linh Trang, không cho Linh Trang mang giày cao ra ngoài, đế chung chung hay đế thấp đều cũng không được.

Cuối cùng lại mua thêm cho cô rất nhiều hài đế bằng.

Cũng không cho Linh Trang trang điểm. Sợ hãi tô son sẽ gây hại đối với thai nhi. Cho dù Linh Trang đã nói với anh rằng, các sản phẩm cô dùng đều là những mẫu an toàn, nhưng mà Chiến Hàn Quân vẫn nhất nhất bá đạo cứng nhắc như vậy.

Càng đáng sợ hơn nữa là, mỗi khi đi ra ngoài, Chiến Hàn Quân nhất định phải dùng tay dìu cô.

Vài ngày sau đó, Linh Trang bị ràng buộc như vậy hết sức không tự do tự tại.

Hơn nữa, Linh Trang có thể cảm nhận thấy, tình cảm của Chiến Hàn Quân đối với đứa bé càng ngày càng tăng lên theo từng ngày.

Nhưng cô rõ ràng không có thai mà.

Linh Trang rất phiền muộn đứng dậy, nếu như Chiến Hàn Quân biết được cô lừa anh, có thể lại một hồi nổi trận lôi đình.

Nhưng mà cũng sẽ đến lúc giấy không bao được lửa.

Linh Trang có thai, Chiến Hàn Quân cả ngày tinh thần phấn chấn, mặt mày hớn hở. Cho nên vì lý do đó mà rất nhanh làm cho Mặc Hàn hoài nghỉ.

Ngày đó, Mặc Hàn chế nhạo Chiến Hàn Quân: “Ngài Quân, dạo gần đây cậu có chút không bình thường, làm cũng không đi, cả ngày cứ hầu hạ cho Linh Trang như lão Phật gia, cậu hãy thành thật khai báo, cậu không phải là đã làm sai gì chứ?”

Chiến Hàn Quân lườm anh ta một cái: “Tôi thì có thể phạm phải sai lâm gì chứ?”

Mặc Hàn nghĩ ngợi một chút: “Tôi biết rồi, cậu chắc chẳn đã làm chuyện gì đó sai, nên mới ở chỗ này chuộc lỗi”

Con ngươi Chiến Hàn Quân u ám.

Bực dọc mà nhìn Linh Trang…Rõ ràng, làm chuyện có lỗi với Linh Trang hả. Chính là việc Linh Trang mang thai, một bụng lửa giận của anh chỉ có thể tự bản thân nhịn xuống.

Linh Trang ho khụ khụ đứng dậy, Mặc Hàn đúng là không sợ chết mà.

Mặc Hàn thấy được có chút không bình thường chỉ chỉ Linh Trang: “Chết tiệt, không phải là em đã làm chuyện gì có lỗi chứ?”

Linh Trang chột dạ nói: “Em nào có.”

Mặc Hàn xoa xoa ót, không hiểu ra sao: “Mà cũng đúng, nếu em làm sai, sao lại dám bày ra dáng vẻ của lão Phật gia nhỉ?”

Lúc này, Chiến Hàn Quân mới bổ sung một câu: “Cô ấy có thai rồi”

Mặc Hàn trừng thành chuông, ánh mắt nhìn Linh Trang và Chiến Hàn Quân có chút chần chừ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.