Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ

Chương 285: Cô thế nào cũng phải làm cho tôi bực mình đúng không



“Đây không phải chuyện của cô, tôi cũng không có trách nhiệm phải trả lời Lục Hạo Thành nói xong, lướt qua cô ta rồi sải bước rời đi, từ đầu đến cuối, trong mắt anh chưa từng nhìn thấy Cố An An.

Cố An An rất nhanh xoay người bóng lưng anh, cười lạnh.

Lục Hạo Thành, xem ra, anh đã tìm được cô ta .Tuy nhiên, tôi sẽ không để cô ta sống, anh sẽ không bao giờ có được cô ta và sẽ không ai có thể quay lại để giành lấy vị trí của tôi, nhà họ cố, chỉ có thể có một đứa con gái duy nhất là tôi.

Trong khoảng thời gian này, sự thay đổi đột ngột của Lục Hạo Thành khiến người duy nhất có thể khiến anh dịu dàng như vậy, chỉ có Cố Ức Lam.

Cô ta nhất định phải mau chóng điều tra rõ xem Lam Hân kia rốt cuộc là ai .

Đột nhiên, tiếng còi xe vang lên khiến Cố An An nhanh giật mình, nhanh chóng nhìn sang bên cạnh, chỉ thấy Lục Hạo Khải đang lái một chiếc xe hơi sang trọng , ở cách đó không xa nhìn thấy cô ta.

“An An, không ở bên kia chờ anh, chạy đến đây làm gì?” Lục Hạo Khải cười nói, mấy ngày nay tan ca, hắn mỗi ngày đều tới đón Cố An An về nhà.

Nhất là bây giờ, cha đang nổi cơn thịnh nộ thì phải làm tốt mọi việc, nếu không ngày tháng sắp tới sẽ không vui vẻ gì.

Ông già kia so với trâu còn cố chấp hơn, đôi khi hắn cũng bắt lực.

Cố An An nhanh chóng sắp xếp tâm trạng, mỉm cười nói: “Em tưởng anh sẽ đến từ đằng kia, cứ đứng đây chờ anh.”

Cô ta mỉm cười và bước đến một cách duyên dáng, biểu hiện của Lục Hạo Khải mấy ngày nay khiến cô ta rất vừa lòng , ít nhất anh ta cũng đang làm những gì người bạn trai nên làm, đưa đón bạn gái đi làm hàng ngày.

Lục Hạo Khải xuống xe, người đàn ông cao lớn giúp cô bạn gái mở cửa xe và thắt dây an toàn trước khi quay lại vị trí lái và khởi động xe rời đi.

Cố An An nhìn qua Lục Hạo Khải, hắn tuy rằng không có xuất sắc như Lục Hạo Thành, nhưng khuôn mặt này cũng không tồi, cô hỏi: “Đúng rồi, hôm nay ở công ty em có nghe nói chuyện đã xảy ra, dì Lục không sao chứ?”

Lục Hạo Khải cười lạnh nói: “Không có việc gì, ông gì vài ngày sau liền nguôi giận, chính là mẹ anh lần này tìm người không đáng tin cậy, khiến Lục Hạo Thành nhận ra sơ hở, em cũng biết, chuyện như vậy, trong cái vòng luẫn quần lý này rất thường xuyên xảy ra .”

Có An An gật gật đầu, cười dịu dàng: “Em biết, nhưng vẫn có chút lo lắng cho dì Lục. Dù sao thì Lục Hạo Thành vẫn luôn là một người lạnh lùng và tàn nhẫn.”

Lục Hạo Khải nghe xong, rất kinh ngạc, hắn nhìn thoáng qua cô bạn gái, châm chọc nói: “Cố An An, em không phải vẫn luôn thích Lục Hạo Thành sao? Đây là lần đầu tiên anh nghe em nói Lục Hạo Thành là một người tàn nhẫn.”

“20130017717 S16 ” Cố An An lạnh lùng cười, phải nói trước đây cô ta đối với Lục Hạo Thành thật ảo tưởng, nhưng hiện tại đã biết Lục Hạo Thành tuyệt đối không thể cho cô ta cơ hội. Anh sẽ kết hôn với bất kỳ người phụ nữ nào trên thế giới, nhưng sẽ không lấy cô ta.E rằng trong lòng Lục Hạo Thành, cô ta còn không có tư cách xách giày cho anh.

“Lục Hạo Khải, em đã là người của anh rồi, rất nhanh sẽ gả cho anh, lòng đã sớm khép lại suy nghĩ không nên có, bây giờ trái tim em đang hướng về anh.” Cô ta nhìn người bên cạnh, cười dịu dàng.

Không nắm được Lục Hạo Thành trong tay, còn sợ nắm không được tên đầu óc đơn giản Lục Hạo Khải trong tay sao?

Lục Hạo Khải đột nhiên căng thẳng, tự hỏi rốt cuộc trái tim người phụ nữ này có bao nhiêu phần là thật sự ?

“Em nói thật ư.” Lục Hạo Khải giọng điệu đột nhiên trở nên nghiêm túc.

Trên thực tế, với thân phận hiện tại, sớm muộn gì hắn cũng gả cho đám tiểu thư quý tộc kia, dù muốn hay không thì mẹ hắn cũng không cho hắn cưới người con gái mình thích.

Sẽ chỉ cho phép hắn cưới một cô gái có thể đem lại lợi ích cho bản thân.Lo cho gia đình, cũng không phải không thể thực hiện được.

Cố phu nhân nuôi dưỡng Cố An An mười mấy năm, coi cô ta như con mình.

Cưới Cố An An, với hắn là trăm lợi không có hại.Nếu trái tim người phụ nữ này thực sự hướng về hắn trên người, hắn đương nhiên sẽ đối xử tốt với cô ta.

Có An An cười hỏi: “Lục Hạo Khải, em và anh đã quen nhau mười mấy năm, thái độ làm người của em chắc anh rõ ràng, một khi đã từ bỏ ai đó, sẽ là vĩnh viễn .

Nếu quyết định mối quan hệ tiếp theo, sẽ yêu người này không chút do dự, em làm việc luôn luôn có nguyên tắc, những năm gần đây, chúng ta tiếp xúc với nhau ít nhiều cũng có quen biết, thực ra ở bên nhau cũng không tồi .So với làm quen và kết hôn với người lạ thì tốt hơn nhiều”

Lục Hạo Khải đồng ý với cách nói này.

Hắn đưa mắt nhìn Cố An An, cười có chút xấu xa: “Cố An An, nếu lòng em đã hướng về phía anh, anh đây cũng sẽ không để em thất vọng.Nhưng em nhớ kỹ một chút, nếu phản bội anh, anh cũng tuyệt không buông tha cho em.”

Pha hai. ” Cố An An nháy mắt bi ai.

“Lục Hạo Khải, chỉ cần chúng ta kết hôn, từ nay về sau anh sẽ là chồng của em, em làm sao có thể phản bội? Không những không phản bội mà còn giúp anh có được tất cả những gì anh muốn.”

Nói xong, dùng ánh mắt kiên định nhìn người chồng tương lai, cô ta biết Lục Hạo Khải cần cái gì?

Tập đoàn Lục Trăn thì tính là cái gì? Tập đoàn Lục Thị mới là tốt nhất.

Lời này đã thực sự khiến Lục Hạo Khải rung động “An An, hy vọng anh không nhìn lầm người, em tiếp tục ở lại tập đoàn Lục Thị làm việc, giám sát mọi động thái của Lục Hạo Thành .”

Cố An An gật gật đầu, “Đừng lo, anh yên tâm phát triển thế lực của tập đoàn Lục Trăn, về phía Lục Hạo Thành bên này, em giúp anh nhìn chằm chằm.” Cố An An cho hắn một cái nhìn đáng tin cậy.

Hôm nay cô ta đã xác định được tình cảm của Lục Hạo Thành .

Cô ta thật lòng bày tỏ với Lục Hạo Thành, anh cũng không thèm liếc mắt nhìn một cái.Đáy mắt tối đen, giờ cô ta chỉ có tràn đầy căm hận và không cam lòng.

Nhìn thấy đáy mắt lạnh thấu xương của người bên cạnh, Lục Hạo Khải cũng yên tâm rất nhiều.

Chạng vạng, trời chiều đẹp vô cùng Lục Hạo Thành đứng ở dưới tầng tòa nhà Lam Hân ở, dịu dàng nhìn lên vị trí trên tầng năm, hai mắt sáng ngời, ôn nhu đến lạ.

Lam Lam, anh Hạo Thành của em đến đây, khuôn mặt đẹp trai nở nụ cười xấu xa.

Trước khi lên lầu, anh đã đặc biệt gọi cho Mộc Tử Hoành.

“Này! Hạo Thành, cậu làm sao vậy? Hiện tại đã tan làm rồi, có việc gì mai hãy giao, giờ tôi đang vội, được chứ?” Bên kia Mộc Tử Hoành, có vẻ đang mắt kiên nhẫn.

Lục Hạo Thành cau mày, giọng điệu khá tức giận, chẳng lẽ anh thường yêu cầu Mộc Tử Hoành tăng ca sao, vừa mở miệng đã nói như vậy.

Nếu người đầu dây bên kia lúc này biết được suy nghĩ của anh, nhất định sẽ cảm kích nói với Lục Hạo Thành: “Lục Hạo Thành, cậu rốt cục đã tự mình hiểu [Qh: “Tôi không có bảo cậu tăng ca, chỉ là muốn hỏi một câu, tình hình cậu bên kia thế nào , chỉ muốn quan tâm bạn bè một chút, có cần cậu tức giận vậy không?”

Lục Hạo Thành gào lên.

Mộc Tử Hoành nhanh chóng đưa điện thoại ra xa tai.

Lúc này anh ta đang ở trong một nhà hàng cao cấp ở thành phố Giang, nhìn thấy Nhạc Cẩn Nghiên đang cười quyến rũ uống rượu với khách hàng, uống hết ly này đến ly khác, ông mày không ngừng cau lại.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.