Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ

Chương 595



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 595 Công phu sư tử ngoạm

Lục Hạo Thành thấy cô không tin, hơi nghiêng người, nói tiếp: “Lam Lam, ngày em đi Hải Thành, cô ta đột nhiên đi làm một xét nghiêm ADN khác, tuy rằng bị anh âm thẩm tráo đổi, nhưng là anh trai em xác định, cô ta đã đi làm thêm một lần, biết được thân phận của em.

Cho nên, sau khi đính hôn với Lục Hạo Khải đính hôn, mới xuất hiện chuyện ngã cầu thang, muốn cho hai nhà cố lục cùng chèn ép em.”

Nói đến chuyện này, Lục Hạo Khải chắc còn ôm một bụng lửa giận.Nều không phải âm thầm có theo dõi, lúc này đây, Tần Ninh Trăn cùng Lục Hạo Khải sao có thể khinh địch như vậy.

Lam Hân thở dài, một lúc sau mới ngập ngừng nói: “Em biết vì sao cô ta không muốn em trở về, cô ta cũng nghĩ quá nhiều , lấy cách làm việc sĩ diện của nhà họ Có, cho dù em trở về nhà , thứ nên cho Cố An An , nhà họ Cố cũng sẽ không bớt xén, nhưng Cố An An này không biết thỏa mãn.Nói cách khác, hiện tại em cũng không trở về nhà , vẫn sẽ là người ngoài.”

Lục Hạo Thành cười lạnh: “Lam Lam, cô ta muốn nhiều hơn thế.”

Cố An An vừa nghe nhà họ Cố gặp chuyện không may, liền lập tức leo lên người Lục Hạo Khải.

Nếu lần này nhà họ Cố thật sự xảy ra chuyện, Cố An An nhất định sẽ phủi sạch quan hệ với nhà họ.

“Em biết, nhưng mà chúng ta không ngăn cản được người ta có dã tâm, nêu cô ta không quý trọng cuộc sông hiện tại, chính là tự mua dây buộc mình.

Giám đốc Lục thay vì quan tâm chuyện người khác, không bằng lo lắng cho dạ dày của em, em hiện tại rất đói.”

Lục Hạo Thành bắt đắc dĩ lắc đầu, thật sự là một cô gái nhỏ không biết sợ là gì.

“Đi, anh đưa em đi an ủi cái dạ dày.”

Lục Hạo Thành khởi động xe, đi đến địa điểm mà anh đã định trước.Nều đã không trở về, kế tiếp anh phải biểu hiện thật tốt, để cô gái nhỏ này phải cảm động một phen.

Anh em Tiểu Tuần cũng sắp khai giảng , chuyện bảy năm trước, anh còn chưa thẳng thắn với Lam Lam, không biết đêm nay có cơ hội hay không.

Chuyện này anh khuôn muốn giấu giếm nữa, trong lòng Lam Lam do dự, cũng là bởi vì ba anh em Tiểu Tuấn, cô sợ ba đứa nhỏ sẽ bị tổn thương.

Cùng sống chung với cô, anh đã phát hiện ra rất nhiều vấn đề.

Lam Hân lúc này mới cười cười, đối với chuyện của Cố An An, cô cũng không để trong lòng, dù sao vì người khác mà phiền não, cũng không phải việc cô sẽ làm.

Ở hội trường! Tần Ninh Trăn cùng Lục Hạo Khải còn chưa rời đi.

Lê Hoa kiểm tra lại, thấy trang phục mình mặc không phải là kiểu mới của năm nay, vẫn luôn mực làm phiền.

Tần Ninh Trăn nhìn chằm chằm vào cô ta, thấy đối phương muốn gây khó dễ, liền kéo cô ta đến một bên an ủi.

“Lê tiểu thư, tôi đã nói với cô rất nhiều lần, đây là người bán hàng hiểu sai, thật sự không phải lỗi của công ty chúng tôi, hơn nữa tôi cũng đã hứa sẽ bồi thường cho cô gấp đôi.”

Tần Ninh Trăn chỉ cảm thầy miệng khô lưỡi khô, Lê Hoa bị Lam Hân làm tức giận , tâm tình vẫn không tốt, lúc nói chuyện vẫn xụ mặt ra.

Bà ta nằm mơ cũng không nghĩ đến, chính mình có một ngày phải dọn dẹp đống hỗn độn này.

Lê Hoa nỗi giận đùng đùng : “Tôi vẫn luôn tin tưởng công ty các người, mùa nào tôi cũng mua những mẫu mới nhất bên bà, giờ lại có thể lấy ra những mẫu cũ từ năm ngoái để lừa tôi.

Lục phu nhân, đây không phải vấn đề bồi thường bao nhiêu tiền , đây là các người lừa gạt khách hàng.

Một năm tôi tiêu tốn cho công ty các người bao nhiêu, bà biết không?

Mỗi một mùa, tôi chi tiêu hơn hai mươi vạn, còn có các phụ kiện và trang sức của nhà mấy người, so với các công ty khác, trang phục của Lục Trăn cũng không tính là xuất sắc, nhưng tôi cũng chỉ tiêu cho nhà mấy người mấy chục vạn.”

Lê Hoa khoanh tay, vẻ mặt không vui đã duy trì cả một ngày.

Tần Ninh Trăn cau mày, nhìn người phụ nữ đang ra oai trước mặt, cô ta đã lặp lại câu nói này. gần hai mươi lần, hẳn là sẽ không ngừng.

Mà bà ta, cả ngày hôm nay không làm được việc gì, vẫn một mực giải thích với vị Đại tiểu thư này, cho tới bây giờ bà ta chưa từng gặp người nào khó xử lý như vậy, uy nghiêm phu nhân chủ tịch của bà ta cũng không dùng được.

Lục Hạo Khải chết tiệt, lần này trở về nhất định không tha cho nó.

“Hừ. ….. ” Tần Ninh Trăn thở một hơi, cau mày, sắc mặt dần khó chịu, trực tiếp hỏi: “Lê tiểu thư, cô rốt cuộc muốn làm gì?

Tôi đã đưa ra vài phương án giải quyết, cô cũng không đồng ý.Chi bằng chính cô nói xem, cô muốn cái gì?”

Tần Ninh Trăn sở dĩ nói chuyện với cô ta lâu như vậy, chính là muốn cho đối phương thỏa hiệp trước.

Nhưng bên kia rõ ràng là khó khăn chơi hơn bà ta, hiện tại chỉ có thể tự mình thỏa hiệp .

Sống lâu như vậy, sóng to gió lớn gì chưa gặp qua, hôm nay đúng là được mở mang kiến thức.

Lúc này, Lê Hoa vốn luôn ủ rũ đột nhiên bật cười, dường như đang chờ lời nói của Tần Ninh Trăn.

Tần Ninh Trăn thấy đối phương nở nụ cười, lòng càng lạnh, bà ta cũng không nói chuyện, chờ đối phương đưa ra điều kiện.

Vào thế bị động như vậy, Tần Ninh Trăn vẫn là lần đầu tiên gặp được.

Lê Hoa cười nói: “Phu nhân, sớm nói như vậy, chúng ta cũng không mắt một ngày .”

Tần Ninh Trăn lạnh lùng cười nhạt, ánh mắt quỷ dị nhìn cô ta: “Lê tiểu thư, cô là người cố chấp nhát tôi từng gặp, hôm nay cũng là một ngày tôi kiên nhẫn nhất, thế nhưng trải qua hẳn một ngày, vẫn là tôi bại trận, cô nói đi.”Chỉ cần đem chuyện này giải quyết , bà ta cũng không phải lo lắng gì nhiều nữa.

Lê Hoa nhướng mày đắc thắng, cô ta tiêu rất nhiều tiền cho tập đoàn Lục Trăn hằng năm, lúc này là sai lầm của bọn họ, cô ta phải kiếm về chút lợi nhuận.

“Nếu phu nhân đều nói như vậy, tôi cũng nói thẳng .

Tôi muốn có phiên bản giới hạn của mùa này, mỗi kiểu dáng một bộ.”

Lê Hoa công phu sư tử ngoạm(yêu cầu quá đáng) như vậy, khiến Tần Ninh Trăn nháy mắt nghẹn họng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.