Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương

Chương 1220: Bị Thương Nhẹ Thôi



Mộ Dịch Thần nhìn thẳng phía trước, thần sắc nghiêm nghị lạnh lùng.

Hữu Hữu ngoan ngoãn co chân nằm gọn ở trên ghế không nhúc nhích.

Phía trước quẹo gấp, Mộ Dịch Thần kéo cần lái, nhấn ga lần nữa, xe cua một vòng lớn, bánh xe rê trên đường, tia lửa bắn ra, khói bụi mù mịt.

Xe phía sau cũng đi vào khúc ngoặt.

Nhưng từ chỗ này cũng để lộ ra nhược điểm.

Xe tạo thành vòng cung, ánh sáng chớp nhoáng từ vị trí bánh xe ma sát với đường.

Lisa tính toán chính là thời điểm này!

Hai tay cô bé cầm chặt súng lục, đôi mắt nguy hiểm nheo lại, nhắm chính xác vào phía sau xe Jeep "pằng pằng" bắn trúng lốp xe của đối phương.

Xăm xe bị phá.

Xe Jeep bị lật nhào.

Lisa lại bắn thêm hai phát nữa.

Lần này nhắm thẳng vào bình xăng của đối phương.

Trong khoảnh khắc ấy...

"Đùng!"

Ánh lửa ngút trời. Xe Jeep bốc cháy rừng rực.

Mộ Dịch Thần cảm thấy nhiệt độ phía sau thoáng cái tăng lên không ít.

Mảnh xe bốc cháy ào cái bắn qua đầu của đám người Mộ Dịch Thần.

Tóc của Lisa được chiếu sáng rực rỡ như một ngọn lửa đỏ trong đêm đen.

Cô bé híp mắt một cái, bắn liên tục bốn phát súng.

Mộ Dịch Thần lại đạp chân ga tránh xe Jeep kia vì bị nổ mà văng về phía này.

Xe Jeep bị văng vào sườn núi, cú va chạm rất mạnh đụng ngay vào vách đá dựng đứng.

Xe Jeep phía sau vừa lúc đuổi tới, hai xe bất ngờ đụng vào nhau.

Lúc này hai xe đã hoàn toàn mất đà, một xe đang trong tình trạng bốc cháy, một xe thì móp méo, tốc lực của bánh xe vẫn còn.

Hai xe theo quán tính đụng tung rào chắn, văng xuống vực.

Ba chiếc xe phía sau vội giảm tốc, tránh vật cản là các mảnh vụn của hai xe vừa nãy va chạm nhau.

Lisa ngồi trong xe, tiếp tục lắp thêm đạn. Mộ Dịch Thần nhìn qua phía cô ta, thấy trên gò má của Lisa có một vệt máu.

"Cô bị thương hả?"

Lisa nhìn lại, không trả lời.

Thực tế vết máu trên mặt Lisa không phải máu của cô bé.

Có điều đúng là hồi nãy cô ta có bị thương nhẹ.

Hồi này trong lúc đạn bắn tứ tung có một viên bắn trúng tai nghe liên lạc, sượt qua cổ Lisa để lại một vết thương nhỏ.

Có chảy ít máu.

Vết thương nhỏ như vậy không đáng nhắc tới.

Đối với Lisa, sinh ra là một sát thủ phải tắm máu để sống, một ít thương tổn như vậy căn bản không đáng để Lisa phải bận tâm.

Đáng tiếc là tai nghe liên lạc bị bắn hỏng rồi.

Vậy là bị mất liên lạc.

"Không đau hả?"

Mộ Dịch Thần hơi quan tâm hỏi.

Lisa không để ý cậu, cúi đầu lặng lẽ nhét từng viên đạn vào ổ đạn của súng.

Động tác thuần thục như nước chảy mây trôi, chỉ vài giây đã xong.

Mộ Dịch Thần vừa lái xe vừa quan sát Lisa.

Cô bé này thật sự quá lạnh lùng.

Trên người toát ra khí tức của sự chết chóc, ngoại trừ sát khí thì cũng chỉ là sự lạnh lùng đến đáng sợ.

Trong lòng tự nhiên nổi lên cảm giác tiếc thương.

Cô bé này rốt cuộc đã phải trải qua những gì mà lại biến thành bộ dạng như bây giờ.

*Dịch giả: dịch xong chương này, dịch giả thành kính cực độ bất mãn với tác giả, rất vô lý, bảy tuổi chân đủ dài để đạp chân ga rồi sao, bảy tuổi thân trên đủ chiều dài đến nỗi ngồi trên ghế xe phải cúi đầu xuống tránh đạn sao? Thêm nữa đang lúc cam go mà còn có thời gian cho các nhân vật nhìn nhau thể hiện độ "tiếc thương"....

*Beta-er: Tại sao là dịch giả mà không phải editor? Tại vì anh ta biết tiếng Trung! “Anh ta”? Ừ! Đích xác, anh ta thật sự mang giới tính là nam đấy! Còn vì sao anh ta bất mãn với tác giả? Vì tác giả vô lý ư? Không phải đâu, vì anh ta già rồi mà chưa có bóng hồng nào bên cạnh, nên anh ta ghen tị với Hữu Hữu có tử sĩ là một bé gái luôn đi theo!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.