Vân Thi Thi tức giận đến sắc mặt đỏ lên, hai bàn tay càng lúc càng xiết chặt, đốt ngón tay trở nên trắng bệch.
Cô ta khẩn trương đỡ Vân Thi Thi đến ghế sofa, ngồi xuống, an ủi cô: “Thi Thi à, cô đừng nóng giận, sắp đến tiết mục rồi, nếu cô tức giận mặt nhiều nếp nhăn, lại phải trang điểm lại rồi!”
Mộc Tịch cố ý đùa cô, Vân Thi Thi vẫn thờ ơ như cũ, toàn thân cứng ngắc ngồi trên ghế sofa, hai tay đặt trên đầu gối, xiết chặt, cứng ngắc.
Sắc mặt giống như quét một lớp sơn trắng vậy, trắng bệch dị thường.
Mộc Tịch thấy vậy đau lòng thở dài một tiếng, rót một chén nước ấm, đưa đến tay cô, chậm rãi nói: “Thi Thi à, kỳ thật cô thân là nhân vật công chúng, làm nghệ sĩ, chuyện như vậy sau này sẽ càng xảy ra nhiều hơn! Cô nên tôi luyện tâm lý lớn mạnh mới được. Làm nhân vật của công chúng, mỗi ngày, thậm chí là mỗi lúc, cô đều phải đối mặt với những lời ác ý, phỉ báng, lời đồn đại linh tinh, thậm chí là đe dọa từ bốn phương tám hướng! Trên thế giới này có nhiều người như vậy, không phải trong tim mỗi người đều tồn tại ý tốt. Huống hồ bản tính con người đều ích kỷ, không phải sao? Số lượng fan của Cố Tinh Trạch rất hiều, fan đăng kí trang web chính thức hơn một trăm triệu, phá kỷ lục Guinness! Những fan không có ghi lại trong danh sách, còn chưa có thống kê được. Một cơ số khổng lồ như vậy, một nhóm fan lớn như vậy, chắc chắn sẽ xuất hiện người không có ý tốt.”
Cô ta nói theo thứ tự xong. Vân Thi Thi yên lặng nghe, thân thể dần dần không còn cứng ngắc như vừa rồi.
Mộc Tịch lại nói: “Thi Thi, sỡ dĩ cô đối mặt với nhiều ác ý và phỉ báng như vậy, là vì cô ưu tú! Có lúc, một người ưu tú trên người sẽ tản ra ánh sáng chói mắt, làm đau mắt người ta. Cho nên cô không cần phải để chuyện này ở trong lòng! Tôi sẽ bảo người điều tra một phen, rốt cuộc bức thư này là do ai ký gửi.”
Đúng như lời Mộc Tịch nói, loại người lòng mang ác ý này, thật sự không cần phải để ý tới.
Chẳng lẽ một người bị một con chó điên cắn một miếng, lại còn ngu ngốc cắn trở lại sao?
Cô giữ vững tinh thần, nhàn nhạt nói: “Bảo Đinh Ninh đến trang điểm qua cho tôi đi.”
Trên mặt Mộc Tịch là tươi cười, “Được.”
Cô ta lại trấn an Vân Thi Thi vài câu, vội vàng đi ra cửa tìm Đinh Ninh tới trang điểm cho cô.
‘Nhật kí yêu đương’ chuẩn bị thu, tổ đạo diễn cố ý nhấn mạnh, phải trang điểm cho Vân Thi Thi thanh thuần, tạo ra hình tượng hoa hậu giảng đường quốc dân.
Vừa lúc phối hợp chiếu phim ‘Qủa trám’, tổ tiết mục còn có thể dính chút nhiệt độ phim điện ảnh.
Vân Thi Thi trang điểm xong, thay đổi quần áo thành bộ váy thanh thuần, chuẩn bị thu tiết mục.
Trên hành lang, không hẹn mà gặp Cố Tinh Trạch.
Tiết mục kỳ một này, Cố Tinh Trạch phối áo sơ mi màu trắng, tương đối có vài phần ý tứ hotboy quốc dân.
Vân Thi Thi nghĩ đến sắp xếp trong kịch bản gốc, người đàn ông ấm áp khoa điều trị, nhịn không được méo… môi một cái.
Trang phục này hoàn toàn khớp với sắp xếp đó.
Cố Tinh Trạch nhìn thấy cô, ánh mắt cũng hơi kinh ngạc một phen, nhưng mà rất nhanh, khôi phục lại bình tĩnh.
“Theo kịch bản gốc sao?” Anh ta trầm giọng hỏi, ánh mắt dịu dàng.
Vân Thi Thi gật gật đầu, vẻ mặt lập tức đau khổ nói: “Em vốn cho rằng người thật là diễn diện mạo vốn có, không nghĩ tới đều phải nghe theo kịch bản gốc, mỗi một câu thoại đều sớm đã sắp xếp xong.”
“Nếu có thể, em cũng có thể phát huy ở trường quay.” Cố Tinh Trạch nói.