Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương

Chương 1429: Đúng Là Ngược Đãi Người Độc Thân



Cả tổ kịch nhất thời an tĩnh, bị ca khúc bất ngờ của Cố Tinh Trạch làm cho sững sờ.

Bọn họ thật không thể tin được, Cố Tinh Trạch sẽ vì Vân Thi Thi mà đàn hát một ca khúc, cảnh quay này, cũng không tệ!

Đoạn phim này sẽ rất hấp dẫn người xem, khẳng định có thể vững vàng đạt được vị trí tỉ suất người xem cao nhất.

Suốt quá trình ghi hình, Mộc Tịch đều có mặt ở đây để quan sát, khi cô ấy tận mắt nhìn thấy cảnh Vân Thi Thi và Cố Tinh Trạch trong "Lần đầu tiên hẹn hò", chỉ có thể trơ mắt nhìn, cả người phảng phất giống như đang bị ngược đãi vô cùng thê thảm!

Thật hay.

Cảm giác ân ái của những người yêu đương.

Bộ phim này đúng là làm ra để ngược đãi người độc thân mà.

Nhất là đối với những người độc thân giống như cô ấy, quan sát suốt cả hành trình, bị tổn thương vô số lần, nhất là một màn Cố Tinh Trạch lau nước mắt cho Thi Thi, là một đả kích lớn đối với cô!

Tim giống như bị người ta hung hăng đâm một nhát, vừa đau vừa ghen tỵ.

Có thể nói chuyện yêu đương cùng với nam thần quốc dân, là chuyện mà bao thiếu nữ đều mơ ước.

Aaaaaa...

Trời ạ!

Tinh Trạch đẹp trai quá đi!

Tinh Trạch thật là dịu dàng!

Lúc đánh đàn dương cầm, đẹp trai hết chỗ chê!

Chỉ một cái ánh mắt thôi, cũng có thể giết chết cô ấy!

Mộ Tịch đang rất cố kiềm chế, không cho bản thân mình hét lớn!

Cô ấy thật là hâm mộ Vân Thi Thi muốn chết!

Chẳng qua đây chỉ là một cảnh quay phim, chỉ là diễn kịch thôi, dù vẫn biết đây là giả, nhưng Mộc Tịch vẫn không thể ngừng si mê Cố Tinh Trạch!

Nhất là khi anh ta nhìn Vân Thi Thi, dịu dàng đến nỗi làm cô ấy tan chảy!

Trái tim Mộ Tịch cũng bị hòa tan rồi, cô ấy ủy khuất cắn cắn vạt áo mình, hâm mộ nhìn Vân Thi Thi...

Cảnh quay của "Nhật ký yêu đương" thuận lợi kết thúc.

Phần này kết thúc, vẫn còn hai phần nữa, đó chính là "Lặng lẽ nói lời yêu".

Hai diễn viên chính từng người đi vào phòng tối, quan sát hình ảnh cắt ghép của tiết mục, đồng thời tiếp nhận phỏng vấn, hơn nữa phát biểu cảm nghĩ về "Lần đầu tiên hẹn hò".

Vân Thi Thi quan sát hình ảnh sau khi biên tập, sau đó phát biểu cảm nghĩ.

"Tiền bối Tinh Trạch thật sự là một người rất dịu dàng! Đối xử với đàn em, cũng rất chiếu cố."

"Tôi còn nhớ lần đầu gặp tiền bối Tinh Trạch là ở đoàn làm phim, bất cứ chuyện lớn chuyện nhỏ gì, anh ấy cũng rất chiếu cố tôi, rất có phong độ đàn ông. Trong lòng tôi, anh ấy là một vị thần, là nam thần quốc dân, làm việc cùng với anh ấy, có lúc tôi gặp phải áp lực rất lớn! Nhưng anh ấy vẫn luôn giúp đỡ tôi, làm giảm bớt áp lực trong lòng tôi. Được hợp tác với anh ấy, tôi cảm thấy rất vui."

"Thật ra thì, lần đầu tiên quay tiết mục như vậy, tôi cảm thấy rất khẩn trương. Nhưng lần đầu tiên hẹn hò này đã cho tôi rất nhiều bất ngờ. Nhất là lúc anh ấy đàn hát, làm tôi rất kinh ngạc, cũng rất vui mừng! Tôi thật không nghĩ tới anh ấy sẽ vì tôi mà chuẩn bị bài hát này, vừa vui, nhưng cũng rất cảm động."

Cuối cùng, cô nhìn về phía ống kính ra dấu tay hình trái tim: "Anh Tinh Trạch, yêu anh lắm!"

Mấy lời thoại này cũng là dựa theo kịch bản mà nói, lúc phân chia trọng điểm trong kịch bản, mấy lời này phải được nói vô cùng cẩn thận.

Ghi hình thuận lợi hoàn thành.

Lúc cô vừa đi ra từ trong phòng tối, Mộc Tịch nước mắt lưng tròng nhào tới, một bụng chua xót nói: "Thi Thi! Tôi thật là hâm mộ cô quá đi!"

Vân Thi Thi đổ mồ hôi lạnh nói: "Sao vậy?"

Mộ Tịch uyển chuyển: "Có thể yêu đương cùng với Tinh Trạch, khẳng định kiếp trước cô đã cứu vớt toàn bộ vũ trụ đó! Hừ hừ! Chỉ có điều vừa nghĩ đến tiết mục này sau khi được phát sóng, cô sẽ trở thành kẻ địch của toàn bộ khán giả, tôi lại cảm thấy thật hả dạ!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.