Mọi người đều biết, rất nhiều nữ diễn viên nổi tiếng đều cố gắng để được trở thành "Siêu sao quốc tế", so với tham dự những buổi liên hoan phim quốc tế như Oscar, Berlin, Venice, Cannes, thì tuần lễ thời trang là con đường ngắn hơn, đơn giản hơn nhiều.
Một năm tổ chức tuần lễ thời trang hai lần, không chỉ là để ra mắt những sản phẩm thời trang xa xỉ đến toàn thế giới, mà con là dịp để các nữ nghệ sĩ tranh tài chiếm vị trí trang bìa trên các tạp chí.
Mỗi lần có sự kiện tuần lễ thời trang, mấy nữ diễn viên sẽ không hẹn mà cùng nhau xuất hiện trên thảm đỏ khách mời của các thương hiệu.
Tham dự tuần lễ thời trang, nghe có vẻ rất sang chảnh, tuy nói rằng đây là con đường dễ đánh bóng tên tuổi nhất, nhưng mà vẫn cần phải có thư mời mới được tham dự, chuyện này cũng không phải dễ dàng gì.
Mỗi lần một thương hiệu ra mắt bộ sưu tập mới, thiệp mời cũng là số lượng có hạn được phân chia rõ ràng.
Bốn mươi phần trăm thư mời sẽ dành cho những đối tác truyền thông đứng đầu thế giới;
Ba mươi phần trăm là dành cho những khách hàng tiềm năng;
Mười phần trăm là dành cho diễn viên nổi tiếng và khách quý;
Mười phần trăm còn lại là để giữ lại, sẽ tùy theo tình hình chung mà sắp xếp.
Mộ Nhã Triết là khách VIP, cũng nhận được thư mời từ tuần lễ thời trang Milan, nhưng đã bị anh ta ném qua một bên.
Anh không có hứng thú với trình diễn thời trang, nên không định đi.
Nghệ sĩ đích danh nhận được thư mời, đương nhiên là được đặt cách ngồi hàng ghế đầu ở khu dành cho khách VIP, càng thêm khỏi phải nói danh xưng xứng với thực lực, vị trí này căn bản là những nữ nghệ sĩ kém cỏi không thể nào giành được.
Ngoài ra, vị trí này không những sẽ có đặc quyền ưu tiên được thử trang phục từ buổi biểu diễn, còn sẽ được đích thân nhà thiết kế tiếp đón, để dễ dàng cho việc hợp tác sau này.
Nếu như những nữ nghệ sĩ không thể giành được vé ngồi ở hàng ghế dành cho khách VIP, thì sẽ tiếp tục tấn công vào 40% hàng ghế dành cho truyền thông.
Các tờ báo giải trí trong nước sẽ liên tục cập nhật về tuần lễ thời trang, theo đó, đề tài "Nghệ sĩ đi xem tuần lễ thời trang" cũng được cánh nhà báo đưa tin tức đặc biệt nhiều.
Thậm chí có vài tờ báo hợp tác với các nữ nghệ sĩ để làm "quan sát viên độc quyền", cả hai bên đều có lợi ích.
Một mặt cánh truyền thông sẽ mượn tên của các nghệ sĩ để làm phong phú thêm cho nội dung bài viết của mình, mặt khác, nghệ sĩ cũng có thể lợi dụng truyền thông để làm tăng độ phủ sóng của mình trên các trang báo.
Một ít người không có tác phẩm nghệ thuật nào nổi bật, nhưng có nhan sắc và khí chất, cũng sẽ có cơ hội được trở thành đối tác của cánh truyền thông.
Đương nhiên, cũng có vài nữ nghệ sĩ hạng bét, ngay cả điều kiện như vậy cũng không có.
Ngay cả tư cách đi xem tuần lễ thời trang mà bọn họ cũng không có.
Nhưng vì mong muốn được nhờ cậy cánh truyền thông lăng xê, để theo mốt đi xem tuần lễ thời trang, họ sẽ tự động trả tiền để được tham dự, chủ động tìm tới các công ty truyền thông “cho không” lộ phí bay sang nước ngoài, "hối lộ" quan hệ xã hội với những nhân vật có tiếng tăm, thông qua "đi cửa sau" mà được tham dự tuần lễ thời trang, mặc dù không có chỗ ngồi, chỉ đứng nhìn thôi nhưng cũng đủ làm bằng chứng để cánh truyền thông viết cho mình mấy dòng đưa lên báo.
Cái gì mà "vẻ đẹp lấn át sao hạng A", cái gì mà "vịt hóa thiên nga”, cái gì mà "lột xác ngoạn mục, xuất hiện đầy kinh diễm trên thảm đỏ", trên thực tế thì là cái gì?
Nhiều nữ nghệ sĩ không nhận được thiệp mời tham dự tuần lễ thời trang, nhưng vẫn làm mặt dày, xách váy đi dựa hơi thảm dỏ, lại vô tình bị nhân viên bảo an chặn lại ngoài cửa, cho dù như vậy vẫn cố tỏ vẻ làm cao đứng ngoài cửa sàn diễn chụp mấy tấm hình, sau đó gửi hình ảnh cho cánh nhà báo, lợi dụng truyền thông đưa tin, cũng là một thủ đoạn để được lăng xê.
Lần này Vân Thi Thi được tham gia tuần lễ thời trang, là nhờ lúc trước Tần Chu đã ký một hợp đồng hợp tác.
Đây là hoạt động quảng bá cho Louis Vuitton, Tần Chu đã bàn việc hợp tác với bọn họ, show diễn thời trang lần này nhận được thiệp mời đích danh của Louis Vuitton.