Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương

Chương 1730: Bại Hoại Gia Phong!



Câu đầu tiên mở miệng đi thẳng vào vấn đề, không có bất luận chút uyển chuyển nào, “Nghe nói cháu và người phụ nữ đó lĩnh giấy chứng nhận rồi? Chuyện lớn như vậy, cháu ít nhất cũng nên thông báo trước cho chú một tiếng chứ!”

Mộ Lâm Phong nhanh như vậy đã biết được chuyện này, sớm đã nằm trong dự liệu của anh. Gọi điện thoại đến lại tức giận bừng bừng chất vấn.

Mộ Nhã Triết nở nụ cười: “Chú hai, vì sao cháu phải thông báo với chú đầu tiên? Cùng ai kết hôn, là việc riêng của cháu, cháu nên làm thế nào, không cần xin phép chú chứ nhỉ? Huống hồ lĩnh giấy chứng nhận cũng không phải là chuyện kết hôn, tạm thời không cần thiết phải ồn ào kinh thiên động địa!”

“Cho nên cháu tự quyết định, cùng người phụ nữ đó lĩnh giấy chứng nhận rồi sao? Cháu nên xin phép chú một tiếng chứ!” Mộ Lâm Phong đập bàn giận dữ vì ngữ khí chẳng hề để ý của anh, cảm giác mình bị lạnh nhạt!

“Chẳng lẽ cháu xin phép một tiếng, chú sẽ đồng ý chuyện này sao? Dù sao chú cũng phản đối, không thông báo cho chú là chuyện đương nhiên rồi!”

Mộ Nhã Triết dừng một chút, lập tức trầm giọng nói: “Còn nữa, chú hai, ‘Người phụ nữ’ trong miệng chú hiện giờ là vợ danh chính ngôn thuận của cháu, là bà xã của cháu. Cô ấy có tên của mình, chú nên tôn trọng một chút, cháu cảm thấy chú xưng hô với cô ấy như vậy, có vẻ không được thích hợp lắm!”

Mộ Lâm Phong nghe vậy, nhưng là giận quá thành cười, lạnh lùng nói: “Một người phụ nữ không biết xuất hiện trên đường thế nào, còn không đáng để chú tôn trọng!”

Mộ Nhã Triết nhếch môi cười, thái độ của Mộ Lâm Phong anh đã sớm lường trước, bởi vậy cũng không có tức giận.

Vân Thi Thi là vợ của anh, quan điểm của những người khác thế nào, anh không quan tâm!

Anh nhận định người phụ nữ này, như vậy là đủ rồi!

Huống hồ anh kết hôn, là chuyện của anh, đến lượt người khác đến khoa tay múa chân sao?

“Nhã Triết, chuyện này cháu làm quá phận rồi! Không nói một lời liền lĩnh giấy chứng nhận, như vậy sao được! Nếu truyền đến nhà họ Mộ, người ta sẽ nói như thế nào về cháu?”

Mộ Lâm Phong dừng một chút, lập tức ra lệnh nói: “Thừa dịp chuyện này còn chưa có ai biết, nhanh chóng hủy bỏ quan hệ hôn nhân đi! Đến lúc đó chú hai dùng chút thủ đoạn, đem chuyện này đè ép xuống, sẽ không có chuyện gì xảy ra nữa cả! Cháu nghe hiểu không?”

“Hủy bỏ quan hệ hôn nhân sao?”

Mộ Nhã Triết đột nhiên nở nụ cười, giọng nói lại lạnh: “Chú hai, chuyện cháu làm đã từng đổi ý chưa? Nếu cháu đã kết hôn với cô ấy, sẽ không có chuyện ly hôn như vừa nói! Chuyện này chú không cần nói lại nữa! Chuyện này cháu đã định rồi.”

Mộ Nhã Triết ngồi xuống ghế sofa, hai chân tao nhã bắt chéo, nắm di động, lại có vẻ không chút để ý, tư thái có vài phần ung dung thanh thản!

Đầu bên kia, Mộ Lâm Phong thấy thái độ của anh kiên quyết như vậy, cực kỳ giận dữ, im lặng không nói, tiếng hít thở nặng nề, xuyên qua ống nghe truyền đến, có vẻ có vài phần ý tứ như hổ rình mồi!

Xem ra là rất tức giận.

“Cháu thật sự quyết tâm muốn kết hôn với cô ta sao?”

Mộ Lâm Phong chất vấn một câu như vậy, lại nhận được một câu chắc chắn của Mộ Nhã Triết.

“Cháu đã quyết định rồi! Hi vọng chú hai tác thành!”

“Cháu đừng có mơ!”

Mộ Lâm Phong tức giận nói: “Muốn chú tác thành cho cháu, có thể! Cháu muốn kết hôn, cũng có thể! Nhưng không thể là người phụ nữ không rõ thân phận đó! Khoảng thời gian này cháu càng ngày càng kỳ cục rồi! Đột nhiên mang một đứa bé về, tuyên bố thân phận nó là người thừa kế. Sau đó cháu lại cùng người phụ nữ đó lĩnh giấy chứng nhận, ý định của cháu là muốn bại hoại gia phong nhà họ Mộ có phải không?”

“Bại hoại gia phong sao?”

Mộ Lâm Phong tức giận hỏi lại: “Thế nào? Sao chuyện này không phải là bại hoại gia phong được chứ?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.