Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương

Chương 1731: Cùng Lắm Chỉ Là Phòng Nhì



"Chú hai, không phải chú kêu cháu sớm lập gia đình sao? Hôm nay, cháu thỏa mãn nguyện vọng của chú, lấy vợ, sinh con, sau này sẽ đường đường chính chính làm một hôn lễ thật hoành tráng! Hữu Hữu rất ưu tú, cũng rất thông minh, bồi dưỡng thêm nhiều một chút, tương lai nhất định sẽ trở thành một người kiệt xuất! Trò giỏi hơn thầy, sau này nó lớn lên, chắc chắn sẽ trở thành một người thừa kế còn ưu tú hơn cháu nhiều. Còn Thi Thi, tính tình ôn nhu hiền thục, cháu đã mắc nợ cô ấy nhiều rồi, không muốn làm khổ cô ấy nữa!"

"Ha hả! Cháu không muốn làm khổ nó, cho nên muốn hy sinh nề nếp gia đình nhà họ Mộ, lại còn muốn đường đường chính chính tổ chức hôn lễ, chú thấy, cháu hẳn là đang quyết tâm muốn vứt bỏ thể diện nhà họ Mộ thì hơn!"

Mộ Lâm Phong nói xong, không đợi anh nói tiếp, lại nói: "Vân Thi Thi là loại phụ nữ gì chứ? Bất quá chỉ là một công cụ sinh con của nhà họ Mộ trước đây mà thôi! Trên bản hợp đồng có ghi rõ, sau khi sinh con xong, không có quyền nuôi con để tránh tạo thành bất kỳ rắc rối gì sau này! Nhưng cô ta thì sao? Chẳng những giấu lại một đứa con, lại còn muốn âm thầm lợi dụng con trai mình để được trèo cao! Có thể sao? Nếu như chuyện này mà bị đồn ra ngoài, người ta sẽ nghĩ thế nào về nhà họ Mộ đây? Nhà họ Mộ là gia đình quyền thế hàng trăm năm nay, danh tiếng không thể bị hủy hoại trong tay người phụ nữ này được! Nếu để người khác biết, bà chủ nhà họ Mộ lúc đầu chỉ là một người mang thai hộ..."

Mộ Nhã Triết không nói gì.

Đương nhiên là không thể không thừa nhận những gì ông ta nói.

Mộ Lâm Phong nén tức giận, khuyên bảo anh: "Nếu bây giờ cháu muốn kết hôn, đương nhiên là chú hai sẽ rất vui mừng! Tuổi của cháu cũng không còn nhỏ, nếu muốn kết hôn thì phải tìm một người phụ nữ môn đăng hộ đối, chẳng những có thể mang lại lợi ích cho nhà họ Mộ, gia đình bên vợ có thế lực, cũng có thể giúp ích cho sự nghiệp của cháu! Đến lúc đó, địa vị của cháu đã ổn định rồi, không còn ai có thể xen vào phá hoại được nữa, không phải là vẹn cả đôi đường sao! Còn cháu thì sao? Thế nào lại chọn một cô gái bối cảnh gia đình bình thường, mà cô ta lại còn có con! Chưa lập gia đình mà sinh con, chuyện này đồn ra ngoài thì không hay đâu!"

"Chưa lập gia đình mà sinh con, nhưng đó cũng là con trai của cháu."

Mộ Lâm Phong tiếp tục khuyên nhủ: "Nhưng mọi người không để ý đến chuyện đó! Bọn họ chỉ cho rằng, Mộ Dịch Thần là con ruột của Mộ Uyển Nhu! Bây giờ, người ta biết chuyện con và Mộ Uyển Nhu giải trừ hôn ước, nhưng còn không biết mẹ ruột của Mộ Dịch Thần là ai! Nếu truyền ra ngoài, để cho mọi người biết trước kia nhà họ Mộ dựng chuyện để che giấu, sẽ gây ảnh hưởng xấu đến danh tiếng nhà họ Mộ!"

"Cháu không quan tâm! Dù sao, cháu cũng sẽ không chia tay với cô ấy, cho dù chú hai có nói như thế nào đi nữa, cũng vô dụng!"

Thái độ của Mộ Nhã Triết rất kiên quyết, không một chút mềm lòng.

Mộ Lâm Phong thẹn quá hóa giận, ông ta nghẹn lời một hồi, quyết định lui một bước: "Nếu cháu nhất định không chịu từ bỏ cô ta, cũng có thể! Vân Thi Thi muốn được gả vào cửa nhà họ Mộ, cũng có thể! Chú hai sẽ nhường cháu, nhưng mà! Nếu cháu muốn làm hôn lễ đường đường chính chính, thì tuyệt đối không thể!"

"Là sao?"

"Cô ta được gả vào đây, nhưng không có tiếng nói trong nhà! Nếu con muốn cưới nó, vậy thì nó làm vợ nhỏ của con cũng không sao hết! Nhưng chuyện hai đứa tổ chức hôn lễ công khai, thì không thể được! Cô ta đúng là vợ của cháu, nhưng trên danh nghĩa, cùng lắm thì chỉ là phòng nhì thôi! Đây là nhượng bộ lớn nhất mà chú hai có thể cho cháu!"

Phòng nhì?

Mộ Nhã Triết nghe vậy, nhíu mày, nhưng anh cũng không hề bất ngờ về lời đề nghị này của Mộ Lâm Phong.

Rất đúng với phong cách của ông ta.

Trong ngôn ngữ của giới thượng lưu, phòng nhì có nghĩa là vợ nhỏ!

Đặt trong thời cổ đại, vợ nhỏ không hề có tư cách gì trong gia đình.

Bây giờ là thời hiện đại, đã thực hiện chế độ một vợ một chồng bình đẳng, nhưng kiểu lấy chồng chung của thời phong kiến trong giới quý tộc giàu có, cũng không hiếm thấy!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.