"Lão đại, anh cũng thật quá hẹp hòi rồi đó! Làm anh em kết nghĩa với nhau, muốn nhìn thấy chị dâu của mình, nhân tiện chiêm ngưỡng thử một chút, rốt cuộc là cô gái cực phẩm nào, có bản lĩnh thu phục vị lão đại lạnh lùng như khúc gỗ thôi mà!"
"Đến lúc đó là có cơ hội gặp! Trong buổi lễ đính hôn sắp tới, cậu sẽ gặp được thôi!"
Nhắc tới Vân Thi Thi, Mộ Nhã Triết vô thức cong khóe môi.
Lơ đãng dịu dàng cười một tiếng, hình như là trước đây chưa từng có.
Lục Cận Dự nhìn thấy, lặng lẽ oán thầm: Không ngờ lão đại cũng có một ngày bị rơi vào bể tình!
Là một người độc thân, anh ta ngửi thấy mùi vị ghen tỵ trong không khí!
Cảm giác như mình bị hung hăng ngược đãi!
"Về chuyện lễ kết hôn, muốn tìm cậu để bàn bạc một chút. Dù sao, anh cũng không hiểu lắm, muốn hỏi qua ý kiến của cậu!"
Lục Cận Dự đổ mồ hôi lạnh: "Lão đại, em cũng không hiểu. Em còn chưa có kết hôn, ngay cả bạn gái cũng không có."
Dừng một chút, anh ta trầm ngâm nói: "Kết hôn sao! Theo như quy củ thì, trước tiên phải mua một cái nhà mới để làm phòng tân hôn, sau đó chuẩn bị xe hơi sang trọng để đón cô dâu, kết hôn đơn giản hẳn là như vậy!"
"Không có hỏi ý kiến cậu về phương diện này!" Mộ Nhã Triết hết ý kiến.
Lục Cận Dự khó hiểu, mê mang: "Vậy thì..."
"Anh muốn hôn lễ này, phải làm cho thật vẻ vang!"
Điểm này, đương nhiên là Lục Cận Dự vô cùng tán thành!
"Đúng! Phải như vậy! Hôn lễ của lão đại, nhất định phải tổ chức thật hoành tráng, cái này là không thể nghi ngờ được!"
Mộ Nhã Triết lại nói: "Muốn tỗ chức hôn lễ hoành tráng, phải cần một số tiền lớn! Chỉ có điều, anh nghĩ, không cần thiết phải sử dụng đến tiền của nhà họ Mộ!"
Chủ yếu là anh đang suy tính điểm này.
Anh đã hứa với Vân Thi Thi, sẽ cho cô một hôn lễ thế kỷ!
Cho nên anh nhất định phải thực hiện được lời hứa này.
Nếu như vậy thì, cần phải có vốn liếng!
Mộ Lâm Phong đã nói rồi, muốn làm hôn lễ cũng được, nhưng không thể lấy tiền nhà họ Mộ, cũng không thể điều động vốn từ sản nghiệp nhà họ Mộ, trong gia sản nhà họ Mộ, anh cũng có không ít tiền, nhưng không thể sử dụng.
Dù sao, Mộ Lâm Phong nói như vậy, Mộ Nhã Triết đã đáp ứng rồi, lời anh đã nói ra, tuyệt đối sẽ không thay đổi, không bao giờ!
Đã nói không động đến, thì anh tuyệt đối không động vào, từ trước giờ anh nói được là làm được, nói một không nói hai.
Mộ Lâm Phong vẫn đang chờ để xem chuyện cười của anh!
Ông ta cho rằng, không nhờ vào nhà họ Mộ thì, nhất định Mộ Nhã Triết sẽ không có đủ số tiền lớn để làm một hôn lễ oanh động, ông ta chắc chắn Mộ Nhã Triết không thể nào có đủ năng lực biến ra một số tiền lớn như vậy.
Trừ phi, anh muốn sử dụng đến tiền của nhà họ Mộ, như vậy đến lúc đó sẽ bị ông ta chê cười, nói chuyện rất có khí phách, nhưng chỉ làm được có bấy nhiêu.
Nhất định sẽ bị người khác chê cười.
Nhưng Mộ Lâm Phong không ngờ rằng, Mộ Nhã Triết bí mật xây dựng thế lực của riêng mình, hơn nữa còn sở hữu khối tài sản riêng không thể nào coi thường được.
Anh có rất nhiều tự tin.
Nhưng vấn đề là ở chỗ, phần lớn tiền của anh đã đầu tư vào việc kinh doanh, không ngừng lưu động xoay vòng, trải rộng trên khắp các hạng mục, nếu bây giờ lập tức điều động vốn ra ngoài, ít nhiều cũng sẽ gây ảnh hưởng đến công việc kinh doanh.
Vì một hôn lễ mà hủy hoại cơ nghiệp nhiều năm gầy dựng, không đáng.
Vì vậy nên anh mới tìm đến Lục Cận Dự, muốn bàn bạc một chút, có thể mất bao nhiêu thời gian điều động vốn ra ngoài mà không làm ảnh hưởng đến công việc kinh doanh hiện tại.
Về khoảng này, Lục Cận Dự cũng tương đối có kinh nghiệm.