Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương

Chương 1827: Anh Thích Tiếng Của Em



Trong lòng cô thoáng yên ổn, một giây sau, thân thể của cô như là vật rơi tự do, ngã lên giường lớn mềm mại, bời vì co dãn, thân thể của cô bật lên mấy lần, rất nhanh lún vào.

Thân hình người đàn ông cao lớn che tới, ngăn chặn cô, không thể động đậy.

Vân Thi Thi ủy khuất phàn nàn: "Ừm... Anh nặng quá!"

Tiếng nói của cô vừa dứt, bên tai, liền truyền đến tiếng cười khẽ của người đàn ông, sau đó anh ôm lấy cô, trở mình, khi cô kịp phản ứng, đã đổi vị trí với anh, anh nằm ở trên giường, mà cô, cũng đã ở tư thế làm cho người ta mơ màng, ngồi ở trên người anh.

Ngồi ở chỗ phù hợp, vừa lúc có thể làm cô rõ ràng cảm giác được biến hóa rất nhỏ của anh, khí thế hùng dũng, cũng để cho nhịp tim cô đập như sấm!

Người đàn ông giễu cợt cô, nắm chặt tay cô, năm ngón tay quấn giao với cô, trêu chọc hỏi: "Xem ra, em thích chủ động một chút?"

Vân Thi Thi nghe vậy, mặt càng nóng.

Cũng may, giờ phút này trong phòng tăm tối, mới không có để cho người đàn ông trông thấy cô xấu hổ.

Cô có chút không thích ứng tư thế như vậy, ngồi dạng ở trên người anh, khiến cho cô cảm giác rất co quắp, khó tránh khỏi, có chút bó tay luống cuống.

Ở phương diện này, so sánh với thế công rào rạt của đàn ông, đối với phụ nữ mà nói, thường thường sẽ bị động, rất khó chủ động đi chinh phục một người đàn ông.

Đối với cô mà nói, đây càng là một nan đề khó giải!

Mộ Nhã Triết lại cực kỳ cảm thấy hứng thú, ngược lại anh muốn nhìn một chút, nếu để cho cô ở trên, sẽ mê người như thế nào?

Chẳng qua đánh ra chủ ý, làm đầu óc người phụ nữ này chậm chạp, sửng sốt nửa ngày cũng không có động tĩnh.

Mộ Nhã Triết vươn tay, chạm vào gương mặt của cô, xẹt qua vai và cô, thuận tiện xuống dưới, dễ dàng cởi giây lụa sau luwung cô, lễ phục nhất thời trượt xuống từ bả vai, trước ngực mở ra.

Cô cúi đầu xuống, luống cuống cắn môi, có chút mờ mịt không biết làm như thế nào, cũng để cho anh cười thầm không thôi.

"Thế nào, không biết nên làm thế nào?"

Người đàn ông hỏi, lại làm cô xấu hổ không biết làm sao, từ đầu đến cuối cúi đầu, không biết đáp lại ra sao, lại càng không biết làm như thế nào.

Người đàn ông cười mờ ám một tiếng, giận một câu: "Thật là ngốc!"

Thuận thế rút đi quần áo của cô, chiếm hữu vai và cổ cô, một đường hướng xuống, tiến hành một loại thăm dò thần bí!

Vân Thi Thi cắn môi, trên mặt nóng đến sắp bốc cháy, lễ phục trên người bị anh rút đi, cảnh đẹp trước mắt anh, gần như là nhìn không sót cái gì!

Cô không biết làm sao, đành phải cứng đờ bất động, mặc cho anh thăm dò trên người cô, chờ càng thâm nhập, khó tránh khỏi cảm thấy có chút luống cuống, thân thể không khỏi căng cứng.

Người đàn ông lại tà mị cười một tiếng, yêu cực kỳ bộ dạng cô thạn thùng như thế, hôn lên môi cô, cạy mở môi cô, mang theo thế công mãnh liệt, một đường xâm lược chỗ sâu.

"Ừm..."

Cô không tự chủ được ngâm nga lên tiếng, lúc lấy lại tinh thần, phát giác được mình không tự chủ được ngâm lên, lại khiến cô càng cảm thấy xấu hổ bịt miệng lại, có chút khó chịu!

Cô... sao cô lại không thể nhịn được, mà như thế...

Càng nghĩ càng cảm thấy thẹn thùng!

"Anh thích nghe."

Anh hôn trấn an cô.

"Anh thích tiếng của em, không cho phép kiềm chế chính mình!"

Vân Thi Thi mấp máy môi, nhưng cũng phát giác được, ép buộc trong giọng anh.

Cô bỗng nhiên không biết làm sao vậy, giống như ma quỷ ám, quỷ thần xui khiến, ôm cổ anh, hôn lên yết hầu anh!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.