Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương

Chương 1922: Cùng Ai Đi Trên Thảm Đỏ?



Lục Cận Dự gật đầu nói: "Đúng vậy! Cùng nhập hạng một lão hí cốt, đã cùng đi suốt tám năm, cách cư xử biết tròn biết méo, nhưng một mực vẫn không lấy được nữ diễn viên, lần này có rất nhiều tin tức đang truyền, nữ diễn viên xuất sắc nhất trong liên hoan lần này, trừ cô ta ra không thể là ai khác."

Khương Thân vặn lông mày: "Cậu nói là Trần Hàn?"

"Ừm. Chính là cô ta."

Khương Thân lắc đầu, thở dài nói: "Chị dâu lần này có thể đen rồi. Nếu Trần Hàn là ảnh hậu nội định, chị dâu lần này nhiều nhất cũng chỉ cầm được giải người mới xuất sắc nhất. Bất quá giải thưởng người mới cũng không tệ, tương đương với mạ một lớp vàng rồi."

Lục Cận Dự không nói liếc mắt: " Cậu là ngốc à? Nếu lão đại ra mặt chuẩn bị một chút, cái gì giải người mới cái gì nữ diễn viên xuất sắc nhất, trực tiếp đóng gói mang đi. Tôi không quan tâm cái này."

"Vậy cậu lo lắng cái gì?"

"Tôi quan tâm là, lần này lão đại không tham dự liên hoan phim."

Khương Thân cười nói: "Cậu quan tâm cái này làm gì? Lão đại có mặt hay không có mặt, liên quan gì đến cậu?"

"Bởi vì tôi bên phía đầu tư làm liên hoan phim, cũng nhận được thư mời! Nếu lão đại không có mặt, như vậy tôi liền để chị dâu cùng tôi đi lên thảm đỏ, tôi vừa vặn thiếu bạn gái a."

Anh ta vừa dứt lời, Khương Thân liền cười nhạo nói: "Cậu đừng có ý niệm động vào chị dâu, chị dâu chưa chắc sẽ đáp ứng!"

"Chị dâu khéo hiểu lòng người, ôn nhu động lòng người, nhất định sẽ không từ chối tôi đâu."

"Nằm mơ!" Mộ Nhã Triết phun ra hai chữ.

Lục Cận Dự cười cười nói: "Tôi nghe nói chị dâu cũng không có bạn trai, không thể để cho chị ấy lẻ loi trơ trọi đi một mình trên thảm đỏ a? Sẽ bị người ta cười nhạo."

"Cậu cho rằng tôi không tâm tư cậu là gì?"

Mộ Nhã Triết lại lạnh lùng đùa cợt: " Cậu đầu tư liên hoan phim, nếu tôi có mặt, như vậy cậu liền có thể coi đây là thẻ đánh bạc, đề cao quan danh cùng quảng cáo, sau cùng, ngư ông đắc lợi ngồi thu, còn không phải cậu?"

Dã tâm nhỏ của Lục Cận Dự bị liếc một cái liền đâm thủng, nhưng không có xấu hổ, mà lại cười ha hả nói: "Cho nên nha, lão đại, anh tham gia liên hoan phim đi! Anh nếu có mặt ở liên hoan phim, truyền thông đều phải thêm hơn một trăm ghế. Anh rất ít khi xuất hiện trước mặt công chúng, lần này cùng chị dâu một lần đi trên thảm đỏ, cũng không tệ."

"Muốn tôi có mặt, không phải là không thể được."

"Lão đại nói như vậy, xem ra là có điều kiện!" Khương Thân cười nói.

"Lão đại anh nói."

"Làm bạn gái của tôi, nếu đi trên thảm đỏ tham dự liên hoan phim, kết quả một giải thưởng đều không có được, chẳng phải là rất mất mặt?"

Mộ Nhã Triết mở một cái đầu, điểm đến là dừng, còn lại, liền để Lục Cận Dự suy nghĩ.

Khương Thân cũng có chút tán thành gật đầu: " Đúng vậy a, phần thưởng người mới và nữ diễn iên xuất sắc nhất, dù sao cũng phải ôm cả nha?"

"Được! Lão đại, việc này, anh yên tâm thoải mái giao cho em đi! Em câu thông cùng ban tổ chức."

"Không cần!"

Sau lưng, truyền đến thanh âm lạnh lung của Vân Thi Thi.

Mọi người theo tiếng nói nhìn lại, lại không biết Vân Thi Thi khi nào đã từ phòng vệ sinh trở về, vừa lúc nghe được bọn họ đang len lén bàn bạc chuyện giải thưởng, biểu cảm lạnh nhạt vài phần.

Vân Thi Thi ngồi xuống bên cạnh Mộ Nhã Triết, chậm rãi nói: "Chuyện giải thưởng, thuận theo tự nhiên, có thì có, không có cũng không nên cưỡng cầu. Các người cũng không cần ngầm ra tay, tôi lấy được, cũng không nhất định vui vẻ. Tôi vẫn là muốn dựa vào thực lực, công bằng, đạt được phần thưởng thuộc về tôi."

Khương Thân dở khóc dở cười nói: "Chị dâu, cái liên hoan phim này, nhiều hay ít đều có tấm màn đen! Không phải chị có thực lực, giải thưởng sẽ thuộc về chị đâu. Rất nhiều người đều sẽ thông qua thao tác ngầm, đem giả thưởng vốn thuộc về chị đẩy xuống, cho nên, không có cái gì gọi là công bằng thực sự."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.