Hữu Hữu nhìn thoáng qua một màn thân thiết này, trên mặt đột nhiên đỏ lên, thẹn thùng che kín mắt, bắt buộc mình không nên nhìn.
Không được nhìn, không được nghe!
Cho dù trong lòng không ngừng nhắc nhở chính mình, nhưng mà thằng nhóc đó không ngăn được lòng hiếu kỳ của mình, vụng trộm mở hai ngón tay ra, thông qua ngón tay, rình coi một màn này.
Tiểu Dịch Thần cũng nhìn thoáng qua một màn này, đột nhiên kích động kéo tóc Cung Kiệt, “Cậu, mau nhìn!”
Cung Kiệt bị đau kêu lên một tiếng, nhưng mà nhìn theo hướng Tiểu Dịch Thần chỉ, lại trông thấy một màn làm người ta mặt đỏ tim đập nhanh, đôi mi xinh đẹp nhăn lại.
Vẻ mặt anh không vui đi qua đó, lúc Mộ Nhã Triết muốn hôn lần hai, Cung Kiệt vươn tay ra, chắn giữa khuôn mặt hai người.
Mộ Nhã Triết bất ngờ không phòng ngự, một nụ hôn rơi vào lòng bàn tay Cung Kiệt.
Tiểu Dịch Thần bĩu môi châm chọc, “Cha à, như vậy không được đâu…! Nụ hôn thứ nhất trong năm mới, không phải nên tặng con trai bảo bối sao? Cha hôn nhẹ mẹ, vậy con thì sao? Con cũng muốn được hôn nhẹ.”