Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương

Chương 2352: Nhất Định Phải Cho Cô Ấy Một Danh Phận



Nếu quyên nhiều hơn, có thể được công chúng sùng bái, rất có thể diện.

Với giá trị con người của bọn họ, những số tiền này, dĩ nhiên không để vào mắt, chỉ cầu nở mày nở mặt.

Mộ Yến Thừa đến đây.

Lục Cảnh Điềm và Tống Ân Nhã vào hội trường, liếc mắt một cái liền thấy người đàn ông được mọi người vây quanh.

Lục Cảnh Điềm vừa muốn đi qua, lại thấy Mộ Yến Thừa cầm hai ly rượu đỏ bên cạnh, đi đến một hướng khác, mãi cho đến khi dừng trước mặt một người phụ nữ.

Lâm Tuyết Nhã?

Lục Cảnh Điềm kinh ngạc.

“Khi nào thì, Mộ Yến Thừa và Lâm Tuyết Nhã thân quen như vậy?”

Tống Ân Nhã cắn môi, yên lặng nói, “Nghe nói, nhà họ Mộ thay anh ấy sắp xếp hôn nhân, đối phương là thiên kim nhà họ Lâm, Lâm Tuyết Nhã, hai người đã gặp mặt, hiện giờ chắc đến giai đoạn tìm hiểu.”

Lục Cảnh Điềm lòng đầy căm phẫn, “Quá đáng như vậy? Anh ta đều đã làm cậu… Làm cậu ra như vậy, cũng không định cho cậu một câu trả lời sao?”

“A… So với thiên kim nhà họ Lâm, tớ tất nhiên không đủ phân lượng! Nếu có thể kết hôn với thiên kim nhà họ Lâm, Mộ Yến Thừa nhận được thế lực nâng đỡ như vậy, địa vị ở nhà họ Mộ, cũng như nước lên thì thuyền lên!”

“Khốn nạn!” Lục Cảnh Điềm lại mắng một câu.

“Thôi đi!”

Tống Ân Nhã muốn bỏ qua mọi chuyện, “Dù sao anh ấy không thể chịu trách nhiệm, không bằng bỏ đứa bé này, bỏ nó đi!”

“Chuyện này sao có thể được?”

Lục Cảnh Điềm lại không cho là đúng, “Ân Nhã, cậu không biết phá thai đối với một người phụ nữ, là bao nhiêu tàn khốc? Cậu bước đầu tiên đều bước rồi, sao có thể buông tha như vậy được? Huống hồ…”

Dừng một chút, Lục Cảnh Điềm nói, “Bình tĩnh một chút, nếu gả cho Mộ Yến Thừa, đối với cậu, cũng là một lựa chọn không tệ!”

“Nhưng mà… Hai chúng tớ không có tình cảm, kết hôn, có thể hạnh phúc sao?”

“Hôn nhân và yêu đương khác nhau, đã kết hôn rồi, còn nói chuyện hôn nhân làm gì?”

Lục Cảnh Điềm hiểu rõ, “Chỉ cần anh ta có thể cưới cậu, cho cậu một danh phận, sau này cơm áo không lo, vinh hoa phú quý, tình cảm thì tính là cái gì? Ân Nhã, cậu nên hiểu rõ cậu muốn gì!”

Tống Ân Nhã buồn bực, không nói lời nào.

Lục Cảnh Điềm nhìn không được, giậm chân, dặn dò, “Cậu ở chỗ này đừng chạy linh tinh, đợi tớ trở lại!”

Nói xong, cô ta đi đến chỗ Mộ Yến Thừa.

Tống Ân Nhã giả mù sa mưa ngăn cản một phen, trơ mắt nhìn cô ta đi qua, thật sự không ngăn cản, âm thầm cười, xoay người nói chuyện với những người khác.

Trên hội trường, ngọn đèn tao nhã lần lượt thay đổi.

Mộ Yến Thừa đang cùng Lâm Tuyết Nhã nói gì đó, so với người mới gặp khi đó xa lạ và gây sự, lúc này trái lại Lâm Tuyết Nhã thu liễm rất nhiều, khi nói đến đề tài hứng thú, cũng cười phụ họa vài câu.

Mộ Yến Thừa nhận được rất nhiều khuyến khích.

Cô ta không còn bài xích và địch ý với anh ta nữa, trái lại bắt đầu đối xử không tệ với anh ta!

Lúc này người đàn ông sớm đã đem ngày nào đó không thoải mái với Tống Ân Nhã, vứt lên chín tầng mây rồi!

Bởi vậy lúc Lục Cảnh Điềm đầy tức giận đứng trước mặt anh ta, anh ta vẫn còn mờ mịt!

“Cảnh Điềm?”

Mộ Yến Thừa mỉm cười nhìn cô ta một chút, “Em cũng đến đây sao?”

“Đương nhiên! Em cũng nhận được thiệp mời mà!”

Lâm Tuyết Nhã không có hảo cảm gì với Lục Cảnh Điềm đột nhiên xuất hiện, cô ta đột nhiên cười lạnh một tiếng, không có chút tình cảm gì, “Hả…? Sao tôi lại không thấy tên cô trong danh sách khách mời thế?”

Cô ta phá đám, Lục Cảnh Điềm lại hừ lạnh một tiếng, mặc kệ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.