Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương

Chương 2377: Thông Cáo



Tần Chu trầm ngâm một lúc rồi nói: "Cho dù như thế nào thì em vẫn nên lên weibo giải thích một lượt đi, cứ nói em đang chăm sóc cha em trong bệnh viện, cứ nói rõ là sẽ ổn thôi, nếu không cứ tiếp tục thế này thì từ khóa hot trên weibo cũng bị chiếm mất!"

Vân Thi Thi đổ mồ hôi lạnh.

"Được!"

Cô lên weibo nói rõ tình huống cụ thể một lượt.

Nhóm fan ruột biết cha cô vì lý do ngoài ý muốn mà phải nằm viện thì lại càng tức giận.

"Mấy ngày nay Thi Thi đều ở trong bệnh viện chăm sóc cho cha mình, thế mà đám anh hùng bàn phím mấy người không biết phân biệt tốt xấu lại đi chỉ trích cô ấy, đúng là quá đáng!"

Còn có một số fan rất thần thông, còn tra ra được cả gia cảnh của đám anh hùng bàn phím này.

Vân Thi Thi cũng chẳng có lòng dạ nào để ý đến chuyện ồn ào trên mạng nữa.

Mấy ngày liên tục, Vân Thi Thi và Cung Kiệt thay phiên nhau trông coi tại bệnh viện.

Không thể không nói, cô vốn cho rằng Cung Kiệt cùng lắm cũng chỉ là một người đàn ông to xác, gác đêm thì không nói, nếu như để cho anh chăm sóc một người bệnh thì chỉ sợ là anh sẽ không đủ cẩn thận, vì vậy hồi đầu cô còn lo lắng đến bệnh viện xem thử, không ngờ lại nhìn thấy Cung Kiệt vô cùng cẩn thận và tỉ mỉ lo cho Vân Nghiệp Trình, cô vừa thấy kinh ngạc vừa có cảm giác ấm áp trong lòng.

Anh cực kỳ quan tâm và săn sóc Vân Nghiệp Trình, cái gì cũng tỉ mỉ chu đáo, lo trước lo sau.

Thực ra, Cung Kiệt vốn là một người vô cùng bạc tình, anh hiếm khi gần gũi với người khác. Nếu như không phải vì Vân Thi Thi thì cho dù Vân Nghiệp Trình bị thương nặng đến cỡ nào nằm trước mặt, anh cũng chưa chắc đã có lòng liếc mắt một cái.

Nhưng đây lại chính là người đã nuôi chị gái của anh khôn lớn.

Công ơn nuôi dưỡng cao như núi thái sơn.

Bởi vậy, cho dù việc phục vụ người bệnh rất mệt nhọc nhưng anh cũng không hề oán hận nửa câu, vẫn hết sức cẩn thận.

Cùng lúc đó, bên phía Mộ thị cũng phát ra thông cáo tuyên bố Mộ Nhã Triết đã từ chức tổng giám đốc.

Không hề ngoài dự đoán, thông cáo vừa được đưa xuống, lập tức nổi lên một hồi ồn ào nghiêng trời lệch đất.

Mộ Lâm Phong là một lão cáo già, trong thông cáo nói rất rõ rằng Mộ Nhã Triết là tự mình từ chức, không liên quan gì đến nội bộ tập đoàn.

Hơn nữa lại còn nói thêm, sau khi Mộ Nhã Triết tuyên bố từ chức thì Mộ thị cũng đã tìm cách giữ lại, nhưng chính anh không quý trọng cơ hội này.

Chỉ là thông cáo này đã gây ra một trận sóng to gió lớn.

Trên dưới Mộ thị đều không nói nên lời.

Cái vị trí tổng giám đốc này, đối với Mộ Nhã Triết mà nói thì có cũng được mà không có cũng chẳng sao, nhưng ở trong mắt tất cả những người khác, đây lại là vị trí cả đời không thể với tới, cho nên họ không cách nào hiểu được, tại sao ở trong mắt anh lại coi cái ghế tổng giám đốc không đáng một xu.

Những người khác trong nhà họ Mộ lại càng oán giận.

Cái địa vị mà bọn họ không tiếc bất cứ giá nào, không ngừng tranh giành chiếm đoạt, thế mà anh lại chẳng coi ra gì!

Sau khi thông cáo được đưa ra, kèm theo một hồi sóng to gió lớn là việc giá cổ phiếu của Mộ thị sụt giảm nhanh chóng, chỉ trong một đêm mà đã chạm đáy.

Đương nhiên một chút tổn thất ấy đối với nhà họ Mộ không tính là nghiêm trọng, nhưng cũng không thể coi nhẹ, tạo ra không ít xao động trong Mộ thị.

Mộ Lâm Phong tiện đà tuyên bố việc chọn người thừa kế để kế nhiệm, bảo rằng sẽ chọn ra một người xuất sắc nhất trong số những người còn lại để ngồi lên vị trí tổng giám đốc, cũng công bố rằng thời gian tới sẽ tiến hành quan sát và bồi dưỡng những người được đề cử, sau đó sẽ chính thức chọn ra người thừa kế.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.