Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương

Chương 2401: Không Hẹn Mà Gặp



Vân Thi Thi không để ý ánh mắt hâm mộ của cô ta, có chút lo lắng hỏi, “Vậy… Nếu mỗi bộ tôi đều thích thì sao?”

“Nếu cô đều thích, có thể chọn ra hai bộ mặc trong hôn lễ, còn mấy bộ khác, có thể chọn làm áo cưới.”

“Được.”

Vì thế nhóm nhân viên cửa hàng như fan vây quanh cô, đi chọn lựa áo cưới rồi.

Hữu Hữu và Tiểu Dịch Thần nói líu ríu ở bên cạnh, “Áo cưới rất đẹp nha!”

“Ai nha, mẹ xinh đẹp như thế, cho dù áo cưới dạng gì, đều có thể mặc rất đẹp mà!”

Mẹ… sao?

Nhân viên cửa hàng kinh ngạc, “Thưa cô, xin mạo muội hỏi một chút, hai đứa bé này là… Là con cô sao?”

Mới đầu, bọn họ còn tưởng rằng đó là em trai Vân Thi Thi!

Dù sao, cô trẻ tuổi như vậy, không giống từng sinh đứa bé.

Hơn nữa…

Bọn họ không thể tin được, một người trẻ tuổi mới gia nhập giới giải trí, vậy mà có đứa bé rồi?

Đây chính là tin tức chấn động đó!

Không nghĩ tới, Vân Thi Thi chưa cưới đã có con.

Nhưng mà bọn họ không có một chút kỳ thị.

Bởi vì…

Cô quá tao nhã, làm cho người ta không thể sinh ra một chút tâm tư hèn mọn.

Vân Thi Thi gật gật đầu, “Ừm.”

Hữu Hữu ngọt ngào nói, “Chị gái xinh đẹp, về chuyện này, nhất định phải giữ bí mật đó…!”

“Em trai nhỏ, em yên tâm, bọn chị nhất định sẽ kiên quyết bảo vệ chuyện riêng tư của khách hàng!”

Huống hồ, Vân Thi Thi rất là tốt bụng, dịu dàng săn sóc, lại cực kỳ lễ phép, so với người lúc nãy cố tình gây sự, quả thực là thiên sứ rồi!

Cộng thêm đạo đức nghề nghiệp của bọn họ, tất nhiên sẽ không để lộ tin tức này ra.

Tống Ân Nhã đứng ở trong phòng thử đồ, đang đo kích cỡ, nghe thấy bên ngoài mơ hồ truyền đến giọng nói quen thuộc, cô ta kinh ngạc mở to hai mắt nhìn, nhân viên đang đo cho cô ta nhiệt tình nói gì đó, cô ta lại ‘xuỵt’ một tiếng, “Yên lặng!”

“…”

Nhân viên cửa hàng đó sửng sốt một phen.

Lại nghe thấy bên ngoài truyền đến giọng nói quen thuộc và từ tính của Mộ Nhã Triết, “Bộ này rất hợp với em.”

Anh Mộ…?

Giang Khởi Mộng cũng nghe được giọng nói của Mộ Nhã Triết, tim đập mạnh hơn, sắc mặt lập tức trắng bệch.

“Đây… Đây là giọng nói của Nhã Triết sao?”

“Giống.”

Tống Ân Nhã nhẹ nhàng đẩy nhân viên cửa hàng ra, đi tới cửa, nhẹ nhàng đẩy cửa phòng thử quần áo ra một khe hở nhỏ, tìm kiếm bên ngoài cửa.

Nhìn thấy rõ ràng Mộ Nhã Triết đang nắm tay Vân Thi Thi, phía sau có hai đứa bé theo sau, thật sự lựa chọn áo cưới.

Cô ta kinh ngạc hít một hơi khí lạnh, che miệng thật chặt, trông thấy một màn này, nước mắt không thể khống chế, ngơ ngẩn theo khóe mắt chảy xuống!

Rõ ràng cô ta cố gắng kìm nén suy nghĩ về anh, nhớ đến anh, có ao ước và oán hận với anh, nhưng oán hận tràn đầy, khi nhìn thấy anh, lập tức tràn ra như vỡ đê!

Rất hận anh!

Nhưng mà… Lại khống chế không được nghĩ về anh, yêu anh, nhớ về anh!

Thống khổ như vậy quả thực giày vò cô ta đến điên rồi!

Cô ta thiệt tình không biết, vì sao mình lại khổ sở theo đuổi không bỏ người đàn ông này, khó có thể dứt bỏ được.

Toàn bộ mọi chuyện, cô ta đều mong không phải là thật.

Nhưng mà hiện giờ anh lại nắm tay một người phụ nữ, hạnh phúc như vậy, không hề phòng bị xuất hiện trước mặt cô ta, như keo như sơn, ân ái ngọt ngào, càng lúc càng làm lòng cô ta đau đớn!

Sao bọn họ lại đến đây?

Chẳng lẽ cũng tới chọn áo cưới sao?

Nghĩ đến đây, Tống Ân Nhã lại càng cảm thấy trái tim đau đớn hơn!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.