Vân Thi Thi chủ động cùng một nhóm với Dung Huyên, hiển nhiên là có phòng bị thêm, cũng lo lắng cô ta ở một mình cùng Mộ Nhã Triết hoặc hai bánh bao nhỏ.
Dung Huyên vui vẻ đồng ý.
Trên đường đi, Vân Thi Thi và Dung Huyên ngồi ở ghế sau, Hữu Hữu ngồi kế bên tay lái, Vân Thi Thi và cô ta cài dây an toàn, xe bắt đầu xuất phát.
Ngồi trên xe, quá mức yên lặng, rốt cuộc thì Dung Huyên cũng dẫn đầu phá vỡ trầm mặc.
“Thi Thi à, cô và anh Triết không cần không gian riêng sao?”
“Cái gì?”
Dung Huyên nói, “Tôi thấy hai người luôn dính cùng một chỗ, như vậy sẽ không ngấy sao?”
“Thật sự không phải vậy.”
Vân Thi Thi nói, “Tôi và anh ấy bình thường, công việc đều bận rộn, ngoại trừ buổi tối, thời gian khác đều bận rộn với sự nghiệp của mình. Chỉ cần không có thời gian, anh ấy sẽ đẩy hết công việc, ở bên cạnh tôi.”
“Như vậy không phải không gian riêng tư ít đi sao?”
“Anh ấy không cần không gian riêng tư.”
Trên mặt Dung Huyên cương cứng, trái lại lại nói vấn đề khác, “Nói đến sự nghiệp, cô làm công việc gì thế?”
“Diễn viên.”
“Diễn viên sao?”
Dung Huyên càng kinh ngạc, “Hóa ra Thi Thi là đại minh tinh nha!”
“Đại minh tinh thì không dám, chỉ là tôi yêu thích mà thôi.”
Dung Huyên suy nghĩ rồi nói “Trong giới giải trí, không khí ngột ngạt, Thi Thi, cô nhất định phải giữ mình trong sạch, đừng lây dính những không khí rối loạn đó! Giới giải trí là một cái chảo nhuộm lớn, quan hệ trong giới giải trí rất phức tạp! Anh Triết cực kỳ coi trọng những thứ này, cô đừng nên nghĩ sai mà hỏng hết, phạm vào sai lầm.”
Vân Thi Thi cười lạnh trong lòng.
Dung Huyên này suy nghĩ cho cô, nhưng mà những lời cô ta nói ra lại khó nghe và bén nhọn.
Tuyên bố nhằm vào cô!
Vân Thi Thi nhìn về phía mặt Dung Huyên lúc này không thể dối trá hơn, hơi nhếch môi, “Cảm ơn nhắc nhở.”
“Thi Thi à, cô và anh Triết quen nhau như thế nào vậy?”
Cô ta đột nhiên tò mò hỏi, cũng không biết rốt cuộc có ý đồ gì, “Cô còn nhớ rõ lần đầu tiên hai người gặp nhau không?”
Vừa dứt lời, vẻ mặt Vân Thi Thi biến đổi.
Lần đầu tiên gặp sao?
Chính xác mà nói, lần đầu tiên nhìn thấy anh, chắc là vào một tình huống cực kỳ ngẫu nhiên, cô bị công ty đuổi việc, lúc ôm tài liệu trở về, bị anh lái xe đến không cẩn thận đụng vào.
Đó là lần đầu tiên cô nhìn thấy anh.
Chỉ là nghiêm túc gặp mặt, hai người chân chính gặp nhau ở biệt thự cạnh biển.
Trên một cái giường cực kỳ xa lạ.
Khi đó anh là chủ của cô, cô là người kí kết hiệp nghị mang thai với anh.
Vì sinh đứa bé cho nhà họ Mộ, thù lao là năm trăm vạn, cô liền bán thân thể của mình.
Bởi vì không thích hợp thụ tinh nhân tạo, vì thể đổi thành phương thức thụ thai tự nhiên.
Mới đầu, cô cực kỳ kháng cự, nhưng mà tên dĩ nhiên đã trên dây cung, không còn đường lui!
Cô nhớ mang máng, lần đầu tiên gặp nhau, cô nằm trên giường, trên mặt che lụa đỏ, nghe tiếng bước chân nặng nề vang lên bên ngoài cửa, anh đẩy cửa ra, cùng với gió đêm trong veo lạnh lùng, anh đi về phía cô, lập tức ngồi ở đầu giường.
Lúc đó, chắc là anh cẩn thận nhìn kỹ cô!
Không có bất luận tình cảm gì với cô!
Giống như là chủ thuê đang nhìn ‘Con mồi’.
Ngay sau đó, không có bất luận tình huống trò chuyện gì, anh liền yêu cầu cô mở chân ra, nghênh đón cô.
Vân Thi Thi nhíu mày, đúng là lần gặp mặt đầu tiên tồi tệ.