"A..., tôi nhớ ra rồi, khoảng thời gian trước, tập đoàn nhà họ Mộ đã phát ra thông báo, giang sơn nhà họ Mộ đã thay đổi chủ nhân, Mộ Nhã Triết bị nhà họ Mộ đuổi đi, vị trí của anh ta, đã được người khác tiếp nhận rồi! Ha ha! Vân Thi Thi, giấc mộng giàu có của cô đã tan thành mây khói rồi có phải không!"
Bình thường Cao Nam không chú ý đến mấy chuyện thương trường, nhưng chuyện Mộ Yến Thần tiếp nhận chức vụ tổng giám đốc thì anh ta biết, vì vậy nên anh ta rất vui sướng khi người khác gặp họa!
Mộ Nhã Triết là một người đàn ông vô cùng kiêu ngạo, vì chuyện này mà ngay lập tức từ trên đỉnh núi cao rơi xuống vực thẳm, chắc là cũng tan xương nát thịt rồi!
Không ngờ trong trường hợp này mà lại được tái ngộ với Mộ Nhã Triết!
Cao Nam cảm thấy như mình được trời cao ban cho cơ hội hiếm có!
Anh ta đã sớm mơ ước người phụ nữ này từ lâu, luôn mong muốn được sở hữu cô, nhưng trước đây ông bác đã từng cảnh cáo anh ta rồi, nhà họ Mộ vô cùng đáng sợ, anh ta không nên có bất kỳ suy nghĩ gì đến người phụ nữ của Mộ Nhã Triết!
Vì vậy nên anh ta mới thu liễm dã tâm của mình, không muốn nhớ nhung quá nhiều về cô!
Nhưng mà, bây giờ Mộ Nhã Triết đã thất thế, vậy thì đây là cơ hội tốt nhất rồi?
Bởi vậy, lúc nãy ở buổi tiệc, anh ta đã đánh giá cô, nhìn cô thật kỹ, trong lòng thầm tính toán xem sẽ ra tay như thế nào.
Mặc dù trong lòng ôm người phụ nữ khác, hôn môi người phụ nữ khác, nhưng lúc đó, chỉ có mình anh ta hiểu rõ, anh ta thực sự muốn cái gì!
Dã tâm của anh ta là cái gì!
Cao Nam là điển hình của mẫu người đàn ông ăn chơi trác táng, thờ ơ với công việc sự nghiệp, nhưng trên tình trường thì không ai bì nổi, anh ta mà nhìn thấy phụ nữ, sẽ giống như con báo mà nhào tới, xâm chiếm chủ quyền.
Hầu như không có người phụ nữ nào có thể thoát khỏi tay anh ta.
Nhưng Vân Thi Thi là ngoại lệ đầu tiên!
Mà ngoại lệ này, cũng không để cho anh ta đợi quá lâu!
Trước mắt bây giờ, không phải là cơ hội sao?
Mắt thấy con mồi anh ta thèm muốn đã lâu, bây giờ đang nằm trong lòng mình, khỏi phải nói anh ta có bao nhiêu đắc ý trong lòng!
Cao Nam đột nhiên tiến đến gần cô, ánh mắt rơi vào trên đôi môi kiều diễm ướt át của cô, dã tâm trong ánh mắt đã không thể nào che dấu được nữa.
Vân Thi Thi vừa nhìn thấy anh ta đã cảm thấy ghê tởm, vẫn luôn kháng cự, nhưng sức lực đôi tay anh ta thật sự rất đáng sợ, cô không thể nào thoát ra được!
"Buông tay!"
"Vân Thi Thi, cô chạy không thoát rồi! Mộ Nhã Triết đã thất thế, vậy thì, đến lượt tôi lên ngôi!"
Ánh mắt Cao Nam hung ác, giống như con thú hoang trên đỉnh núi: "Tôi muốn có được cô!"
"Ảo tưởng!"
Vân Thi Thi cười lạnh: "Tôi sẽ nói tất cả những chuyện xấu xa này của anh với Tiếu Tuyết! Tôi sẽ bảo cô ấy cảnh giác cao độ, để cho cô ấy thấy rõ rốt cuộc anh là loại người khốn nạn như thế nào!"
"Tốt lắm! Tôi mỏi mắt mong chờ! Dù sao tôi cũng đã sớm chán ghét cô ta, nếu không phải cô ta suốt ngày ảo tưởng muốn kết hôn với tôi, cô nghĩ tôi sẽ muốn kết hôn với Kỷ Nhan sao?"
"Anh...!"
Vân Thi Thi giận đến nỗi không kiềm được: "Cao Nam! Anh đừng có quá đáng! Anh muốn nhẫn tâm làm tổn thương Tiếu Tuyết đến như vậy sao! Nếu anh đã không thích, thì phiền anh đừng làm tổn thương người khác! Đây là lần đầu tiên Tiếu Tuyết yêu một người sâu đậm như vậy, tên khốn nạn như anh, nhất định sẽ gặp quả báo!"
"Ha ha! Quả báo sao?"
Cao Nam không cho là đúng: "Cô đúng là quá ngây thơ rồi, còn tin tưởng mấy chuyện quả báo sao! Vân Thi Thi, cô đúng là thuần khiết mà! Phiền cô nhanh chóng làm cho Tiếu Tuyết rời bỏ tôi, không cần phải lưu luyến không rời tôi nữa! Nếu cứ như vậy, tôi sẽ cảm thấy rất phiền phức! Cô nghĩ rằng tôi thật sự thích cô ấy sao? Chỉ là chơi đùa mà thôi! Ai sẽ đi thích một người phụ nữ lúc nào cũng muốn giữ gìn trinh tiết chứ!"
"Có ý gì?"
Cái gì gọi là người phụ nữ muốn giữ gìn trinh tiết?