Trong lúc Tiểu Dịch Thần còn đang xoắn xuýt thì người dẫn chương trình đi tới phòng trang điểm nhắc Vân Thi Thi: “Nghi thức đã bắt đầu rồi!”
Vân Thi Thi lại lập tức khẩn trương lên, người dẫn chương trình đưa hai tiểu hoa đồng đến hội trường trước, Hữu Hữu thấy Vân Thi Thi vẫn ngồi im như cũ, dáng vẻ có phần căng cứng, không nhịn được mà òa khóc đi về phía cô: “Mẹ, sao mẹ vẫn còn ngẩn người làm gì vậy? Nghi thức sắp bắt đầu rồi! Cũng không thể để cha đợi quá lâu!”
Hữu Hữu nghe xong thì cố gắng bất đắc dĩ nhếch môi cười cười, nhẹ nhàng ôm mẹ một cái.
“Hữu Hữu cũng rất khẩn trương, có điều, nhiều hơn chính là đang rất mong chờ!”
Đương nhiên cậu vẫn luôn điều chỉnh tâm trạng, cố gắng kháng cự lại cảm giác bài xích, dần dần chuyển thành chấp nhận và sau đó là mong chờ.
Bởi vì cha đã lột xác trở thành một người đàn ông thực thụ, một người biết cách yêu thương, hơn nữa còn là một người đàn ông kiên cường và có trách nhiệm.
Người đàn ông như vậy, cậu có thể tin tưởng giao mẹ vào tay người đó, nhất định mẹ sẽ có được hạnh phúc cả cuộc đời này!
Lúc này Vân Thi Thi mới chậm rãi đứng dậy, Hữu Hữu và Tiểu Dịch Thần vội vàng chạy ra phía sau cô, nâng tà váy cho cô.
Lúc đi đến hội trường, người dẫn chương trình đang giao lưu với chú rể và tân khách, bầu không khí rất thoải mái.
Mộ Nhã Triết đứng quay lưng về khu vực hậu trường, đối mặt với cổng vòm hoa tươi, người dẫn chương trình nói quay về phía quan khách nói: “Bây giờ, xin mời một tràng pháo tay của các vị để mời cô dâu của chúng ta lên sân khấu có được không?”
Tân khách đương nhiên là cực kỳ nể tình nổ một tràng pháo tay.
Mộ Nhã Triết tay cầm hoa đưa lưng về phía Vân Thi Thi, lúc Vân Thi Thi đang muốn đi lên phía trước lại bị Cung Kiệt từ đâu nhô ra đưa tay cản lại, “Xuỵt” một tiếng, sau đó rón rén đi tới phía sau Mộ Nhã Triết.
Khách khứa phía dưới cố nén cười, Vân Thi Thi cũng bị Cung Kiệt chọc cho che miệng cười trộm.
Cung Kiệt đứng sau lưng Mộ Nhã Triết, cố ý nhún người thấp hơn một chút rồi nhẹ nhàng đưa tay vòng ôm lấy eo anh, một bộ dáng như chú chim nhỏ nép vào người anh, đúng là mang lại cảm giác giải trí cực kỳ.
Người dẫn chương trình nghiêm mặt nói: “Bây giờ, mời chú rể xoay người lại đối mặt với tân nương.”
Mộ Nhã Triết có chút khẩn trương, anh chầm chậm quay người lại, nhưng lại bất ngờ đối mặt với khuôn mặt tuấn tú phóng đại của Cung Kiệt, ánh mắt nhất thời chấn động kinh hãi, vẻ mặt chán ghét lui về phía sau nửa bước, một bộ dáng vẻ tránh còn không kịp.
“Sao lại là em?”
Cung Kiệt cười “Phì” một tiếng, ghét bỏ hỏi lại: “Sao lại không thể là em?”
“…”
Vốn trong lòng anh còn đang chờ mong nghênh đón cô dâu xinh đẹp của mình, thậm chí trong đầu còn có thể tưởng tượng ra hình ảnh Vân Thi Thi thánh khiết mặc váy cưới đứng sau lưng anh, nhưng khi xoay người lại thì bất ngờ đối mặt với một người đàn ông, hơn nữa còn là đối thủ một mất một còn như Cung Kiệt, trái tim Mộ Nhã Triết cũng sợ phát run lên đến mức suýt thì ngừng đập!
Tân khách phía dưới lập tức cười vang đầy thiện ý.
Cung Kiệt hừ lạnh một tiếng, phiêu phiêu nhẹ nhàng lui xuống.
Người dẫn chương trình lập tức lên tiếng: “Xem ra chú rể nghênh đón cô dâu lên sân khấu còn chưa đủ thành ý rồi, chúng ta lại cho chú rể một cơ hội nữa nhé, bây giờ mời chú rể quay lưng lại, chờ đón cô dâu của mình.”
Mộ Nhã Triết xoay người, ý vị nheo mắt liếc nhìn người dẫn chương trình một cái, hiển nhiên ánh mắt ấy mang hàm ý nói với anh ta, màn đùa vui vừa rồi, anh đây không thích đâu!
Hữu Hữu nhẹ nhàng nói với Vân Thi Thi: “Mẹ, đến lượt mẹ lên sân khấu rồi!”
Vân Thi Thi gật gật đầu, chậm rãi đi lên phía trước, hai tiểu hoa đồng lập tức ngoan ngoãn chạy tới, lolita thì nâng tà váy cho cô, còn cậu bé thì nghiêm cẩn cầm hộp nhẫn đi bên cạnh cô, chậm rãi tiến về phía chú rể.
Mãi tới khi đến vị trí cách anh ba bước chân, cô mới đứng lại, không tiếp tục tiến lên phía trước nữa.