Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương

Chương 3422: Thêm hà vào cảnh (38)



Viện trưởng định thứ hai tìm Lý Tiên Lai nói chuyện.

Kết quả không cần đến thứ hai, đến thứ bảy Lý Tiên Lai đã mang theo Nặc Hàm đến trường học nói muốn làm thủ tục chuyển trường.

"Chuyển trường?" 

Lý Tiên Lai không có nhắc nhiều đến nguyên nhân chuyển trường, chỉ mơ hồ nói: “Gặp chút vấn đề trong công việc cần phải đi nơi khác.”

Viện trưởng cảm thấy chuyện này không đơn giản như vậy, nhưng mà Lý Tiên Lai không muốn nói ra chỉ nói thời gian gấp rút cần phải nhanh chóng làm thủ tục.

Cho đến cuối tuần, Viện trưởng biết được nguyên nhân Lý Tiên Lai quyết định chuyển công tác là vì Cố Cảnh Liên. 

Bối cảnh của Lý Tiên Lai thì chỉ cần Cố Cảnh Liên nhắm mắt cũng có thể tùy tiện xử lý.

Lý Tiên Lai hiểu rõ bản thân mình tuyệt đối không phải là đối thủ của người đàn ông này, do đó mới chuyển đi.

Trong một đêm cả nhà đã chuyển đi. 

Viện trưởng nơm nớp lo sợ, buổi sáng nhận được điện thoại nói rằng Cố tổng của Cố gia muốn gặp bọn họ.

Trong lòng ông ta lo sợ vì không biết có chuyện gì.

Viện trưởng đến sớm một tiếng đồng hồ, cho đến lúc Cố Cảnh Liên bước vào, khí thế của anh ta quá mức bức người làm viện trưởng và cô giáo Tiết cảm thấy không thể nào hô hấp. 

Cô giáo Tiết nhìn thoáng qua viện trưởng thấy ông ta cũng đang đổ mồ hôi lạnh, trong lòng lo lắng.

“Lo lắng cái gì?”

Cố Cảnh Liên mặt không chút thay đổi nói: “Tôi đoán hai người cũng biết thân phận của tôi rồi.” 

“Vâng, chúng tôi...”

Viện trưởng chưa kịp nói tròn câu, Cố Cảnh Liên đã ngắt lời ông ta.

“Thân phận của tôi, tôi hi vọng hai người có thể giữ bí mật.” 

"Giữ bí mật...?"

Ông ta có chút bất ngờ.

Cô giáo tiết cũng ngạc nhiên, cô còn tưởng rằng Cố Cảnh Liên gọi bọn họ đến là vì muốn bọn họ chăm sóc đặc biệt cho Tiểu Bảo. 

“Nhưng mà con trai tôi đang học ở trường các người, tôi hi vọng sự việc hôm họp phụ huynh sẽ không tiếp tục tái diễn.”

Cố Cảnh Liên dừng một chút nói: “Các người cần biết tôi không có kiến nhẫn để xử lý những việc vặt đó.”

“Vâng… vâng…” 

Viện trưởng sợ hãi đổi mồ hôi lạnh, vội vàng gật đầu.

Cố Cảnh Liên còn giao phó một số việc.

Ví dụ như, thể chất của Tiểu Bảo không tốt lắm, cậu có chút nghịch nghợm, những lúc cần dạy bảo thì nên dạy bảo nghiêm túc v.v. 

Lại như, Tiểu Bảo thiếu cảm giác an toàn, tính cách bướng bỉnh, cho nên hi vọng cô giáo quan tâm nhiều hơn.

Cô giáo Tiết đồng ý.

Cô đặc biệt thích Tiểu Bảo, Tiểu Bảo ngoan ngoãn lại nghe lời, tuy rằng có lúc nghịch ngợm nhưng lại rất tôn trọng cô giáo. Tuy là đã học qua trường mẫu giáo nhưng cậu đã được gia định giáo dục rất tốt, rất lễ phép, rất tôn trọng người lớn. 

Một điểm này những đứa trẻ khác không thể so bì được rồi, có thể bớt lo lắng cho cậu rồi.

Điều cô bất ngờ là, Cố Cảnh Liên không có yêu cầu gì đặc biệt, chỉ dặn dò một số chuyện liên quan đến Tiểu Bảo liền thả họ ra về.

Hóa ra là nói những chuyện này. 

Lúc viện trưởng đi khỏi Cố thị ông chỉ cảm thấy mình như sống sót sau tai nạn vậy, sợ tới mức sau lưng lạnh lẽo.

“Mặc kệ anh ta nói thế nào, vẫn là thông báo cho các phụ huynh khác một tiếng đi, tránh cho lại phát sinh thêm một sự đụng xe nữa.”

Cô giáo Tiết tỏ vẻ đồng ý. 

Vì thế, khi bọn họ về đến nhà liền điện thoại cho từng phụ huynh dặn dò về việc này.

Đơn giản là hi họng những học sinh khác không ăn hiếp Tiểu Bảo, tránh tự chuốc rắc rối vào bản thân.

Tất cả phụ huynh đều biết bối cảnh của Tiểu Bảo không nhỏ, do đó về nhà đều hoặc dặn dò hoặc đe dọa con mình cẩn thận… 

Tóm lại đến cuối cùng đa phần phụ huynh đều bảo con mình tránh xa Tiểu Bảo ra, không được đi trêu chọc cậu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.