Anh đứng dậy, ôm cô vào phòng tắm, giúp cô tắm rửa sạch sẽ một phen.
Suốt hơn hai mươi mấy năm, anh vẫn luôn là một người được người ta chú ý, sinh ra đã ngậm thìa vàng*, cơm ngon áo đẹp, vẫn luôn được người khác vây quanh lấy lòng, nào có phục vụ cho ai bao giờ?
*Sinh ra đã ngậm thìa vàng: chỉ những người sinh ra đã có cuộc sống sung sướng, giàu sang, được người khác chú ý, nịnh nọt.
Cho dù là cậu con trai yêu quý nhất, cũng là giao cho bảo mẫu chăm sóc, chưa bao giờ chăm sóc ngoài mặt vật chất.
Bởi vậy, động tác của Mộ Nhã Triết rất vụng về, nhiều lần khiến Vân Thi Thi phải chịu đau, dù là đang ngủ, cô vẫn khó chịu lẩm bẩm, giống như một con mèo nhỏ yếu đuối, lại giống như đang làm nũng với anh, âm thầm lên án hành động vụng về của anh.
Phụ nữ đều yếu ớt, cô cũng không ngoại lệ.
Làm gì có người phụ nữ nào không thích được yêu thương cưng chiều, được che chở trong lòng bàn tay, chỉ là cuộc sống khó khăn, chưa bao giờ có một người đàn ông nào thật sự cho cô cái gọi là yêu thương cưng chiều.
Thấy Vân Thi Thi nhíu mày, Mộ Nhã Triết hoàn toàn không phát hiện ra, giờ phút này, lòng anh đã mềm nhũn ra rồi, động tác trên tay, cũng vô thức nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
Sau đó, anh gọi cho phục vụ khách sạn, bảo họ đổi tấm ga giường đã nhăn nhúm đến mức không chịu nổi trên giường.
Nếu giờ phút này Vân Thi Thi tỉnh lại, cô nhìn “bãi chiến trường” trên giường, nhất định sẽ xấu hổ đến mức không ngẩng được đầu lên.
Lúc Mộ Nhã Triết hoàn toàn tắm rửa xong cho cô, ga giường đã được đổi, anh ôm cô lên giường, ngắm nhìn dáng vẻ ngoan ngoãn dựa vào ngực mình ngủ say sưa của cô.
Buổi sáng có hội nghị cổ đông, nên Mộ Nhã Triết không có ý định ở lại lâu.
Sau khi thay áo vest quần tây, anh lại trở thành người được người ta chú ý, lại trở thành tổng giám đốc quyền uy của Tập đoàn Đế Thăng giàu có.
Một đêm “mây Sở mưa Tần”, “điên loan đảo phượng”*, nhưng trên người anh không hề có vẻ mệt mỏi ủ rũ.
*mây Sở mưa Tần – điên loan đảo phượng: chỉ quá trình tạo ra em bé giữa một nam và một nữ… =)))
Anh lạnh lùng nhìn lại, vốn định mặc kệ, nhưng lại nghe tiếng chuông từ trong túi quần áo của cô ở trên ghế sofa cứ vang lên không ngừng.
Hình như người phụ nữ trên giường bị âm thanh này quấy nhiễu, cô khó chịu xoay người, đôi mày nhíu lại.