Dừng một chút, anh quay đầu nhìn Vân Thi Thi, chậm rãi nói: "Cũng vô cùng vui vẻ khi có thể hợp tác với Thi Thi. Thi Thi là "Doãn Hạ Thuần" trong cảm nhận của tôi, cô ấy là một người cực kì có tài hoa, diễn rất sinh động. Hợp tác với cô ấy vô cùng thoải mái, cũng hi vọng quá trình quay phim sẽ thuận lợi, mong mọi người yêu mến bộ phim điện ảnh《 Quả Trám》 này, cám ơn."
Một phóng viên lập tức nhấc tay nêu vấn đề: "Tinh Trạch, có lời đồn nói Vân Thi Thi là anh giới thiệu cho đạo diễn Lâm, anh có thể chứng thực một phen lời đồn này thật hay giả không?"
Hiện trường nhất thời im lặng.
Mọi người đưa mắt nhìn nhau.
Vân Thi Thi là Cố Tinh Trạch giới thiệu cho Lâm Phượng Thiên?!
Cố Tinh Trạch im miệng không nói, một lúc lâu sau, mới chậm rãi gật gật đầu: "Đúng."
Các phóng viên truyền thông bên dưới lập tức bùng nổ.
Tình huống nhất thời có phần không khống chế được.
Các phóng viên truyền thông được mời vốn đều được phía tổ phim sắp xếp sẵn câu hỏi phỏng vấn, giờ Cố Tinh Trạch lên tiếng khiến các phóng viên rộn rạo, vấn đề hỏi ra cũng càng ngày càng lệch khỏi quỹ đạo phỏng vấn ban đầu.
"Tinh Trạch, xin hỏi anh và Vân Thi Thi có quan hệ thế nào?"
"Có tin tức nói rằng Vân Thi Thi là mối tình đầu của anh, xin hỏi chuyện này là thật sao?"
"Lời nói vô căn cứ."
"Cố Tinh Trạch, anh có ý kiến gì với diễn viên mới như Vân Thi Thi không?"
"Tuy cô ấy là người mới, nhưng diễn lại vô cùng sống động, rất có tài năng, là một diễn viên ưu tú."
"Cố Tinh Trạch, tiệc rượu hàng năm Hoàn Vũ lần trước, Vân Thi Thi là bạn gái trong tiệc của anh, xin hỏi cô ấy là do anh mời sao?"
"Là tôi mời cô ấy hợp tác làm bạn gái của tôi."
"Xin hỏi cô ấy và anh..."
...
Mắt thấy tình trạng không thể khống chế, Tần Chu lập tức phái người lên đài bảo vệ Vân Thi Thi và Cố Tinh Trạch xuống đài, người điều khiển chương trình lên đài nói lời kết, buổi lễ mở máy bởi vậy mà vội vàng kết thúc.
Xuống đài, sắc mặt Vân Thi Thi hơi khó coi, vừa nãy truyền thông đặt câu hỏi như hổ rình mồi, khiến cô có phần trở tay không kịp, nhiều lần không biết nên đáp lại như thế nào, nếu không nhờ năng lực phản ứng hiện trường mạnh mẽ của Cố Tinh Trạch, chỉ sợ cô là sẽ nói bậy mất.
Cố Tinh Trạch đã vào nghề mười năm, kinh nghiệm phỏng vấn phong phú, trường hợp như vậy anh đã sớm gặp nhiều, trả lời rất gọn gàng.
Còn đặt trên người cô mà nói, lại khó tránh khỏi không thích ứng.
Cố Tinh Trạch cúi đầu nhìn vẻ mặt hơi bối rối của cô, dịu dàng hỏi: "Em bị dọa rồi sao?"
"Có một chút!"
Vân Thi Thi vẫn hơi hoảng sợ.
Những phóng viên truyền thông vốn có bản thảo phỏng vấn, tại sao tình huống sau này lại hoàn toàn mất khống chế?
Cố Tinh Trạch vỗ vỗ bờ vai của cô, an ủi: "Truyền thông đều là như thế, lợi dụng tất cả mọi thứ, không để lại kẽ hở nào, mặc dù có bản thảo phỏng vấn, bọn họ cũng sẽ không hoàn toàn hỏi theo đó."
"Dạ, vừa rồi cảm ơn anh, nếu không có anh, em cũng không biết làm sao nữa."
Vân Thi Thi nói cảm ơn từ đáy lòng.
Cố Tinh Trạch lại chỉ cười cười.
Tần Chu vội vàng chạy sang, nhìn thấy Vân Thi Thi, răn dạy một trận: "Năng lực phản ứng hiện trường sao lại kém như vậy, kỹ xảo cho em học em cho chó ăn hết rồi hả!?"
Vẻ mặt Vân Thi Thi ấm ức: "Đại diện Tần, đây là lần đầu tiên mà!"
Tần Chu thở phì phì, không để ý tới lời giải thích của cô: "Vừa rồi nhiều lần em thiếu chút nữa nói bậy! Làm anh sợ muốn chết. Nếu không nhờ có Tinh Trạch, chắc chắn em sẽ bị những con gà truyền thông này mang vào ngõ cụt."
Vân Thi Thi bị dạy bảo thì vẻ mặt sống không tình thương: "..."
"Còn có, tư thế đứng vừa rồi của em, anh phải xấu hổ thay em đó. Em có chăm chỉ tập luyện lễ nghi không, vài câu phỏng vấn đã khiến em tối tăm mặt mũi rồi hả?"