Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương

Chương 886: Mơ Ước



Trong lòng không khỏi có chút hâm mộ.

Người đàn ông này, không chỉ đẹp trai, mà còn vô cùng phong nhã.

Lại vừa nghĩ đến chồng mình ở nhà, Khương Lê lập tức đen mặt, may mắn hôm nay không có mang tên đó tới, bằng không gặp người chồng này của Vân Thi Thi, không biết mặt mũi nên để ở đâu nữa.

Người nào cũng có lòng hư vinh, Khương Lê cũng không ngoại lệ. Nhìn Vân Thi Thi cưới được người chồng ưu tú như vậy, nếu nói không ghen tị thì quả thực thực là đang tự dối lòng mình.

Vân Thi Thi nói: "Khương Lê, Tựu Nhĩ Nhất đã tới chưa?"

"Không biết, mình cũng vừa mới tới, Lệ Lệ đã đi vào phòng rồi, chúng ta cũng vào thôi!"

"Vậy được."

Người phục lập tức đi tới dẫn đường.

Khương Lê cho tới giờ cũng chưa từng bước vào nơi nào thế này, trong chốc lát cảm giác rất không quen. Vì vậy nén nút kéo ống tay áo của Vân Thi Thi, nhỏ giọng nói: "Thi Thi, mình là lần đầu tiên tới những nơi thế này, nhìn ở đây toàn đồ thượng hạng, chi phí có phải rất đắt đúng không?"

Vân Thi Thi cười: "Mình cũng là lần đầu tiên tới."

"Cũng không biết tại sao Lệ Lệ lại chọn nơi như vậy, khiến người ta có cảm giác không được tự nhiên." Khương Lệ Tâm nói lời trong lòng mình.

Người phục vụ đi phía trước, nghe thấy câu nói của Khương Lê, trên mặt biểu cảm vô cùng khinh bỉ.

Vừa nhìn đám người này, đã biết là đám bình dân.

Đây là câu lạc bộ tư nhân, thành viên đến đây không phải cứ có tiền là vào được, điều kiện đầu tiên, người đó phải có thân phận lớn, mới có thể bước vào đây đăng ký hội viên.

Người phục vụ đưa họ tới một căn phòng, đẩy cửa ra.

Khương Lê vừa bước vào, liền bị khung cảnh bên trong làm cho choáng ngợp.

Cô còn tưởng rằng nơi đây chỉ hơn bên ngoài một chút, không nghĩ tới nó lại lớn như vậy, vào cửa, sảnh chính rất lớn, dọc lối đi còn có phòng bi đa, sòng bạc, nhà hàng...

Toàn bộ nơi này đều xa hoa đến tận cùng.

Từ cách phối màu, hay đến những thứ bé nhất như cái ly đều vô cùng tinh xảo.

Khương Lê không dám đem sự thán phục này thể hiện rõ ở trên mặt, chỉ có thể thầm cảm thán trong lòng.

Cô vẫn là lầu đầu tiên tới nơi xa xỉ như vậy.

Phòng tiếp khách thậm chí còn lớn ngang với một lớp học.

Vân Thi Thi kéo tay Mộ Nhã Triết cùng đi, nhưng khi anh đi đến phòng lớn, xung quanh liền vang lên tiếng thán phục không dứt.

"Trời ạ, người đàn ông này, thật sự quá đẹp trai."

"Đó là ai vậy?"

"Thật là đẹp trai... thật sự là quá đẹp trai, ngũ quan thanh tú, khôi ngô! Trời ạ, đó là ngôi sao nào ư?"

"Tôi cũng chưa từng thấy ai đẹp trai như vậy, người này thậm chí còn đẹp trai hơn cả Tinh Trạch!"

"Hả? Người đó đứng cùng Vân Thi Thi, dáng vẻ còn thân mật như vậy, không phải là..."

Một đám bạn học liền đi tới, chào Vân Thi Thi: "Thi Thi, cậu tới rồi? Còn nhớ mình không?"

"Thi Thi, bao nhiêu năm không gặp? Vân luôn đợi cậu có thể tới buổi hợp lớp một lần để chúng ta đoàn tụ, không ngờ hôm nay cậu đã tới rồi.

Một đám người vô cùng nhiệt tình chào hỏi.

Vân Thi Thi miễn cưỡng nở nụ cười, nhưng mà đáp ứng không kịp, trong chốc lát liền cảm thấy xấu hổ.

Sau một lúc, những người này đã rời sự chú ý sang Mộ Nhã Triết.

"Thi Thi, người này là..."

_____________________

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.