Nhà họ Tiếu ở thành phố này cũng có chút tiếng tăm!
Ông ta đã từng nghe nhắc đến, nhưng lại chưa từng tiếp xúc qua.
Vương Xuyên Đức hơi híp mắt, lập tức nói: "Cha con bé là Tiếu Chính của tập đoàn tài chính Tiếu thị sao?"
Danh tiếng của nhà họ Tiếu trên thương trường cũng không nhỏ. Nếu như nhà họ Cao và nhà họ Tiếu kết thông gia đương nhiên là chuyện tốt.
Nhà giàu, thứ coi trọng đương nhiên chính là môn đăng hộ đối.
Ít nhất là tốt hơn hẳn những cô gái trong làng giải trí!
Ít nhất là thân phận trong sạch rõ ràng!
"Vâng ạ!"
"Bắt đầu quen nhau từ khi nào?"
"Mới hơn nửa tháng thôi ạ."
"Ừm..." Vương Xuyên Đức trầm ngâm một lát, vẻ tức giận trong mắt đã nhạt hơn một chút: "Thứ lỗi cho cậu nói không phải, nhưng cháu cũng trưởng thành rồi, mẹ cháu vẫn luôn miệng nhắc chuyện chung thân đại sự của cháu trước mặt cậu đấy! Đàn ông mà, đến tuổi này cũng nên thành gia lập nghiệp rồi, đừng cứ liên tục dây dưa với mấy cô gái trong làng giải trí nữa! Ta thấy cô bé này rất được, tìm một ngày tốt mà dẫn về cho mẹ cháu xem, cũng để cho bà ấy yên tâm một chút!"
"Vâng, được ạ! Chỉ là thành gia lập nghiệp lúc này chẳng phải là hơi sớm rồi sao?" Đối với hôn nhân, Cao Nam vẫn luôn chỉ sợ tránh không kịp.
Cứ nghĩ đến chuyện kết hôn là đau đầu.
Anh ta còn trẻ, sao phải kết hôn sớm như thế chứ?
Vương Xuyên Đức trách mắng: "Sớm? Cháu cũng sắp 28 rồi, chẳng mấy chốc mà 30, thế mà còn sớm sao? Cháu nên sớm tu tâm dưỡng tính đi! Ông ngoại cháu vẫn cứ nhắc chuyện muốn bồng chắt đấy, lải nhải cả ngày, cháu kết hôn rồi ông ấy cũng yên tâm!"
Cao Nam không muốn tiếp tục chủ đề này nữa, nói qua loa cho xong chuyện.
Còn tưởng rằng Vương Xuyên Đức tìm anh ta là vì chuyện này.
Nhưng mà ngay sau đó lại nghe Vương Xuyên Đức nghiêm túc nói: "Cháu và cậu Mộ rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì? Tại sao mấy người các cháu lại kéo nhau tới chỗ này của cậu? Cậu cảnh cáo trước cho cháu biết, cháu đừng có động đến loại người như cậu Mộ, cũng đừng dính líu đến mấy thứ tà môn ma đạo kia! Cậu Mộ không phải loại người cháu có thể đắc tội được!"
Cao Nam nhanh chóng hiểu ra: "Có phải tên Mộ Nhã Triết kia đã nói gì với cậu không?"
Vương Xuyên Đức cao giọng: "Nói năng có phép tắc một chút! Tên cậu ta mà cháu có tư cách gọi thẳng như thế à?"
Đối với chuyện này, Cao Nam thật sự không phục.
Anh ta và Mộ Nhã Triết là cùng tuổi, ngang hàng, gọi thẳng tên thì có sao?
Dường như Vương Xuyên Đức nhìn thấu tâm tư anh ta, hừ lạnh nói: "Cháu đừng có bày ra cái sắc mặt như thế! Không phải cậu họ coi thường cháu, đều là 28 tuổi, nhưng cháu và cậu ta có thể giống nhau sao? Nói ra cũng không tự biết xấu hổ! Cháu xem cậu Mộ người ta đi, còn trẻ như thế đã là nhân vật hô mưa gọi gió ở thành phố này rồi! Cháu nhìn lại bản thân mình đi? Ai, thôi cậu cũng không nói cháu nữa! Cháu đứng trước mặt cậu ta thì gọi một tiếng "cậu Mộ", coi như là nể mặt cậu đi, nếu không..."
"Cậu họ..." Cao Nam nói: "Sao cậu lại nỡ đối xử với cháu cậu như thế chứ!"
"Cậu chỉ là cảnh cáo cháu thôi, về sau, nếu gặp phải cậu Mộ thì cháu không được đụng đến, hiểu chưa?" Ánh mắt Vương Xuyên Đức sắc bén, không cho người khác ngắt lời.
Chuyện này, ông ta cũng không muốn nói nhiều, chỉ nghiêm khắc nhắc nhở, tránh cho thằng nhóc kia lại tiếp tục gây chuyện thì không biết sẽ rước phải tai họa gì!
"Biết rồi biết rồi ạ!" Cao Nam ngoài miệng thì nói biết rồi, nhưng trong lòng làm sao đã chịu đi vào khuôn phép.
Người phụ nữ mà anh ta nhìn trúng, đợi đến ngày nào đó Mộ Nhã Triết chơi chán rồi, anh ta sẽ chơi lại còn không được sao?
Dù sao thì muốn anh ta ngoan ngoãn nghe theo cũng là chuyện không có khả năng!
Nhưng những suy nghĩ này của anh ta, làm sao Vương Xuyên Đức có thể không nhìn ra cơ chứ!