Một Thai Song Bảo: Tổng Tài Daddy Phải Phấn Đấu

Chương 380



Chương 380: Rốt cuộc là ai muốn hãm hại cô ấy

Tòa trụ sở chính tập đoàn Lệ Thiên.

Trong phòng làm việc của Lệ Hữu Tuấn, Tân Tấn Tài vô cùng lo lắng: “Anh Hai, bên chị dâu đã yên ổn chưa vậy? Em trước giờ chưa từng nhìn thấy bộ dạng tức giận như thế của chị ấy, trước khi đi chị ấy còn hung hăng đạp em một cái, anh xem, cái chân nhỏ bé này vấn còn tím đây nè!”

Lệ Hữu Tuấn trừng mắt nhìn anh ta một cái: “Chắc là muốn đạp cho cậu gãy xương chân đây mà”

“Anh hai, anh cũng nhân tâm thật đấy? Em thấy bây giờ anh vẫn còn yên tâm ngồi đây, có.

phải anh đã dỗ dành chị dâu rồi hay không?”

Lệ Hữu Tuấn không nói gì.

Ngày hôm đó, anh cùng Tô Kim Thư nói rất nhiều chuyện Mặc dù cô ấy rất đau lòng, nhưng không phải là người không nói đạo lý.

Bản thân giấu cô ấy lâu như thế, cô ấy nóng giân một chút cũng là lẽ đương nhiên.

Vì thế hai ngày nay, chuyện gì anh cũng thuận theo ý cô.

Tính tình tiểu gia hỏa này nhà anh cũng không phải xấu, chắc hôm nay cô cũng nguôi giận rồi Ngay sau đó, Lệ Hữu Tuấn liền cầm điện thoại lên, nhấn số của Tô Kim Thư.

Trong nháy mắt truyền đến một giọng nói lạnh lùng của con gái “Xin lỗi, số điện thoại quý khách vừa gọi đã tất máy”

Lệ Hữu Tuấn liền nhíu mày.

Tắt máy?

Lẽ nào tiểu gia hỏa nhà anh vẫn còn đang giận sao?

Lúc trước Lục Anh Khoa đưa người đến quán cà phê Thiên Ngọc, nói là đến gặp Lâm Thúy Vân.

Lệ Hữu Tuấn lại nhấn số gọi cho Lâm Thúy Vân.

Kết quả y như trước, tắt máy.

Sao cả hai người đều tắt máy thể nhỉ?

‘Sắc mặt Lệ Hữu Tuấn trầm xuống.

Tân Tấn tài đứng bên cũng nhận ra sắc mặt của Lệ Hữu Tuấn không bình thường, anh ta vội vàng đứng dậy: “Anh hai, có chuyện gì thế?”

Lệ Hữu Tuấn không nói gì, mà nhấn số điện thoại của người thứ ba.

Rất nhanh đã có tín hiệu.

Đầu dây bên kia chuyền đến âm thanh thản nhiên của Lục Mặc Thâm: “alo?”

“Sau khi Tô Kim Thư và Lâm Thúy Vân gặp nhau ở quán cà phê Thiên Ngọc, điện thoại của cả hai người đều tắt máy”

Lệ Hữu Tuấn vừa dứt lời, Lục Mặc Thâm vừa chuẩn bị vào nhà thay giày, sắc mặt anh ta trầm xuốn/ “Ý gì vậy?

“Chuyện mà anh làm ra, đừng có làm tổn thương người vô tội, nếu không tôi tuyệt đối sẽ không tha cho anh đâ Lục Mặc Thâm đột nhiên như ý thức đi đó, gương mặt lộ rõ vẻ mệt mỏi kia lập tức tối săm lại: “Tôi lập tức đến đây”

Còn chưa dứt lời anh ta đã lao ngay ra ngoài.

Chỉ trong chốc lát, từ trong ga-ra chiếc.

Rolls-Royce lao vụt ra ngoài Mấy ngày nay, Lê Duyệt Tư ở thủ đô làm ra không ít chuyện mờ ám.

Bởi vì áp lực của Lục Gia, Lục Mặc Thâm nếm không ít nỗi cực khổ. Chẳng qua anh ta cũng chỉ làm nơi cho Lê Duyệt Tư trút giận, không hề trách cô ấy.

Nhưng, nếu đúng như những gì Lệ Hữu Tuấn nói, cô ấy dám bắt tay tiếp cận Lâm Thúy Vân và Tô Kim Thư, Vậy thì những tình cảm còn lại trước.

kia của bọn họ, cũng sẽ coi như biến mất “Đừng Khi Tô Kim Thư mở to đôi mắt, cô cảm thấy đầu như muốn nổ tung ra vây.

Cô mơ hồ nhớ lại, có người ở phía sau cô ngấm ngầm dùng gậy đập một cái Lúc này, cô đang năm trên một chiếc giường mềm mại trong khách sạn.

Trên người đắp một mảnh vải tơ lụa.

“Aiyaa..”

Cô theo bản năng đỡ lấy gáy mình, sau đó lờ mờ mở mắt ra.

Lộ ra một gương mặt tuấn tú lọt vào trong Tầm mắt cô, đôi tay mảnh khảnh đang đặt lên eo cô.

Sau khi nhận ra khuôn mặt này thuộc về ai, Tô.

Kim Thư mở mắt ngay lập tức.

Gần như theo bản năng mà hoảng sợ hét lên.

Khúc Thương Ly?

Trong đầu của Tô Kim Thư chỉ có âm thanh ong ong, cô vội vàng ngồi dậy.

Nhưng sau khi ngồi dậy, cô bị cảnh tượng trước mắt làm cho sốc đến mức không nói được dì.

Khuôn mặt diễm lệ kia bỗng chốc trở lên trắng bệch Trên chiếc giường mềm mại, Khúc Thương Ly yên lặng ngủ say, tấm vải lụa đang đắp ngang hông, trên người anh ấy không mặc quần áo.

Mà phía dưới chăn…

Trong phòng, không khí lạnh như băng kích thích làn da của cô nhắc nhở cô, chính trên người mình cũng đang đắp mảnh vải như thế Tô Kim Thư vội vàng cầm lấy chăn, ngay cả hô hấp cũng phát run.

Đây.. đây rốt cuộc là chuyện gì thế này?

Khúc Thương Ly lúc này còn đang ngủ say.

Hai mắt anh ấy nhằm nghiền, mặc dù là nghe thấy tiếng thét chói tai của Tô Kim Thư, cũng không có dấu hiệu tỉnh lại Tô Kim Thư xém chút nữa ngã xuống đất, luống cuống đem quần áo mặc vào.

Toàn bộ quá trình, chân tay cô đều phát run.

Rốt cuộc là ai muốn hãm hại cô?

Là Tô Bích Xuân?

Hay là Liễu Minh Hoa?

Hay là…

Luống cuống tới mức tay đang cài khuy áo liền dừng lại trong giây lát, sâu thẳm trong não Tô Kim Thư liền lóe lên một cái tên Chẳng lẽ là Lê Duyệt Tư?

Lẽ nào do Lục Mặc Thâm từ hôn giống như cong rơm cuối cùng bóp chết con lạc đà?

Cho nên Lê Duyệt Tư bắt đầu làm loạn?

Nếu đúng là như vậy, Lâm Thúy Vân chắc hẳn cũng đang gặp nguy hiểm?

Tô Kim Thư không tìm thấy điện thoại của mình đâu, chỉ có thể chạy thật nhanh về phía cửa.

Ngay khi ngón tay vừa chạm vào nắm cửa. Cô cơ hồ nghe thấy có âm thanh bàn tán từ bên ngoài truyền tới. Cảnh giác ngăn cô mở cửa lại Cô kiễng chân lên, qua mắt mèo trên cửa, cô nhìn thấy quang cảnh bên ngoài có đến hai mươi mấy phóng viên đang ngồi đó. Mọi người đều cầm súng dài và đại bác ngắn trên tay, nhìn thẳng vào cổng, như một thợ săn đang chờ con mồi Đáng chết!

Nhất định là Lê Duyệt Tư!

Cô ta lợi dụng Nhan Thế Khải để lừa mình, sau đó lợi dụng Khúc Thương Ly để tạo scandal.

Nói cho cùng, Nhan Thế Khải cũng thuộc đám nhà giàu, nhưng lại kém ảnh hưởng hơn so với Khúc Thương Ly.

Quá quen thuộc với những thủ đoạn trọng ngành giải trí, không phải là Lê Duyệt Tư thì còn có thể là ai?

Tô Kim Thư cần chặt môi quay trở lại phòng phòng khách.

Cô cố nhấc điện thoại lên gọi cho Lâm Thúy Vân Điện thoại tắt máy?

Trái tìm của Tô Kim Thư lập tức nhói lên Lê Duyệt Tư đã lên kế hoạch với mình, điều này có nghĩa là cô ta cũng ra tay với Lâm Thúy Vân?

Nghĩ đến đây, cô không còn bận tâm đến những thứ khác liền nhấc điện thoại gọi ngay cho Lệ Hữu Tuấn.

Điện thoại đổ chuông ba tiếng liền ngay lập tức được kết nối: “Alo….”

Nghe thấy giọng nói trầm thấp quen thuộc.

này, đôi mắt của Tô Kim Thư đỏ hoe, giọng nói rất bối rối “Là em”

Lệ Hữu Tuấn đang lái xe, sắc mặt liền trâm xuống, ngay lập tức dừng xe vào bên lề đường: “Em đang ở đâu?”

Đôi môi của Tô Kim Thư vẫn còn đang run rẩy “Em….em đang ở khách sạn Vọng Nguyệt”

“Khách sạn Vọng Nguyệt?”

“Bên ngoài đều là phóng viên. Em…. em vừa đến khách sạn thì bị đánh ngất, sau khi tỉnh lại thì thấy Khúc Thương Ly đang nằm bên cạnh”

Cả hai đều bị cởi hết quần áo, hơn nữa rất có thể là đã bị chụp ảnh Hai câu sau Tô Kim Thư không dám nói ra khỏi miệng.

Lúc này, sắc mặt Lệ Hữu Tuấn tối sâm lại như cái đáy nồi Áp suất không khí trong xe sớm đã giảm xuống tới thế giới băng: “Ngoan, ở đó chờ, anh lập tức đến nga Tô Kim Thư đồng ý rồi liền cúp ngay điện thoại Trong khi chờ Lệ Hữu Tuấn tới, cô chợt nghĩ đến Khúc Thương Ly vẫn đang trần truồng năm trên giường Đợi lát nữa, Lệ Hữu Tuấn mà nhìn thấy cảnh này, sợ rằng anh ấy không nhãn nhịn được xé rách khoảng cách mà chạy tới Tô Kim Thư trầm tư một lúc, vừa mới mở cửa bước vào, liền nhìn thấy Khúc Thương Ly đã tỉnh.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.