Chương 625-1
Sau khi vở kịch kết thúc, câu lạc bộ kịch tổ chức một bữa tiệc ăn mừng, mọi người đều lần lượt rót rượu chuốc say Khúc Thương Ly.
Vốn dĩ anh là người không biết uống rượu, vì vậy mới uống cạn ba ly rượu xuống bụng thì đầu óc đã có chút mơ hồ.
Lúc này tất cả mọi người đều thúc giục và cổ vũ anh ấy tỏ tình với Tống Chỉ Manh, Khúc Thương Ly bước chân lảo đảo đi đến rồi giữ chặt lấy vai cô ấy: “Tống Chỉ Manh nếu như tớ đã hôn cậu rồi thì nhất định sẽ chịu trách nhiệm với cậu!”
Tống Chỉ Manh lập tức trở nên ngây ngốc, cô ấy có chút không dám tin, nếu như cô ấy biết rằng sẽ hạ gục được Khúc Thương Ly chỉ bằng một nụ hôn thì đã nhào lên cưỡng hôn anh ấy từ lâu rồi.
Tuy nhiên Tống Chỉ Manh lại sợ sau khi anh ấy tỉnh dậy sẽ cảm thấy hối hận nên lập tức lấy điện thoại di động ra, nhờ bạn bè bên cạnh giúp đỡ quay lại làm bằng chứng.
“Khúc Thương Ly, hiện giờ cậu đã tỉnh táo lại chưa?”
Anh ấy nghiêm túc gật đầu: “ừ”
“Vậy thì Thương Ly à, cậu có biết tớ là ai không?”
Khúc Thương Ly lảo đảo chỉ vào cô ấy: “Tống Chỉ Manh”
“Vậy thì cậu có thế lặp lại những gì cậu vừa rồi đã nói một lần nữa hay không?”
“Những gì vừa rồi mới nói sao?”
“ừ”
Anh ấy cúi đầu suy nghĩ một cách nghiêm túc rồi nói: “Tớ đã lấy mất nụ hôn đầu của cậu vì vậy sẽ chịu trách nhiệm với cậu!”
Tống Chỉ Manh lúc này vui đến mức muốn nhảy cẵng lên, cô ấy cố gắng kìm nén niềm vui tràn ngập trong lòng “Khúc Thương Ly, vậy cậu hãy nói cho tớ biết cậu định chịu trách nhiệm với tớ như thế nào vậy?”
Khúc Thương Ly cứ nhìn Tống Chỉ Manh chăm chú một lúc lâu, rồi đột nhiên siết chặt vai cô ấy: “Làm bạn gái tớ nhé!”
Tống Chỉ Manh vui mừng và ngạc nhiên đến mức che mặt lại, chỉ cảm thấy vành mắt hơi chua xót.
Cô ấy nhảy lên rồi bám chặt lấy Khúc Thương Ly y như một con khi, hai tay ôm khuôn mặt đẹp trai kia của anh ấy: “Khúc Thương Ly, tớ thật sự yêu cậu quá đi mất, yêu quá đi thôi!”
Sau đó cô ấy cúi đầu hôn anh.
Lần này có lẽ do đã uống chút rượu nên anh ấy không hề né tránh mà ngược lại còn ôm eo cô ấy đón nhận nụ hôn.
Ngày hôm sau sau khi tỉnh rượu, Khúc Thương Ly mở mắt ra, người đầu tiên trông thấy chính là Tống Chỉ Manh.
Anh gần như phản xạ theo điều kiện vén chăn lên kiểm tra quần áo của mình, còn Tống Chỉ Manh ở bên cạnh mỉm cười tủm tỉm “Đừng lo lắng, tối hôm qua cậu uống say không cứng được!”
Khuôn mặt tuấn tú của Khúc Thương Ly trong thoáng chốc đỏ bừng: “Tống Chỉ Manh cậu là con gái đó, nói chuyện cần phải chú ý một chút!”
Tống Chỉ Manh nghiêng đầu rồi lấy tay đỡ đầu: “Bây giờ tớ đã là bạn gái của cậu, hơn nữa người cũng đã ở trong phòng ngủ của cậu rồi, còn phải chú ý nhiều làm gì nữa chứ?”
“Cái gì?”
Khúc Thương Ly lập tức ngồi bật dậy, hoàn toàn không nhớ gì hết Tống Chỉ Manh vừa nhìn thấy dáng vẻ này của anh ấy, lập tức lấy điện thoại ra: “Tớ biết ngay cậu sẽ làm như vậy mà, cho nên tối qua tớ đã ghi lại chứng cứ Khi Khúc Thương Ly nhìn thấy dáng vẻ điên cuồng của mình trong video, thì chỉ cảm thấy đỉnh đầu đều bắt đầu bốc khói: “Tớ thật sự đã tỏ tình với cậu rš Tống Chỉ Manh cười tủm tỉm gật đầu: “Chàng trai trẻ cậu rất may mản đấy vì tớ đã đồng ý rồi”
Khúc Thương Ly: “…”
Không biết vì sao, ở một góc nào đó trong lòng anh ấy lại lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm.
Anh ấy phát hiện ra mình thế nhưng lại âm thầm mừng rỡ, cô ấy không từ chối mình, có phải chứng minh tất cả những chuyện này đều là do say rượu mới dễ nói ra những lời thật lòng.
Sau đó hết thảy mọi việc đều nước chảy thành sông, Khúc Thương Ly nói chuyện yêu đương cùng với Tống Chỉ Manh, cũng trở thành một trong những cặp đôi khiến tất cả mọi người của trường đại học đều hâm mộ.
Mọi người đều đồn đại rằng Tống Chỉ Manh mặt dày quấn lấy Khúc Thương Ly, nhưng những người sáng suốt đều tinh tường nhìn thấy hầu như đều do anh ấy một lòng một dạ với cô ấy, quả thực chính là tốt đến mức khiến người ta tức giận đến cực điểm!
Giữa đường cái thênh thang anh ấy không chút kiêng nể gì mà cúi xuống buộc dây giày cho cô ấy, rồi cống Tống Chỉ Manh từ phòng ngủ trực tiếp đến thẳng căng tin.
Bởi vì cô ấy bị bệnh nửa đêm nửa hôm trèo tường ra ngoài mua thuốc, sau đó lại lật tường vào đưa thuốc.
Dành cả ngày đến một thành phố khác chỉ để mua đồ ăn vặt mà Tống Chỉ Manh yêu thích Đạp xe đạp chở cô ấy đi dạo dọc theo bờ sông, rồi vẽ ra tương lai của hai người.
Mỗi một bước đi trong tương lai của Khúc.
Thương Ly đều có cô ấy, thậm chí ngay cả tên của con cái họ, đi học ở đâu cũng đều đã nghĩ xong xu Ngay khi tất cả mọi người đều cho rằng kiểu yêu chiều như vậy nhất định sẽ không kéo dài được một tháng, thì Khúc Thương Ly trực tiếp vả mặt họ.
Anh ấy cứ chiều chuộng Tống Chỉ Manh như vậy mãi cho đến khi họ tốt nghiệp đại học.
Anh lại xóa bỏ sự khinh thường của những người khác đối với tình cảm của họ hết lần này đến lần khác, yêu chiều cô ấy như một vị công chúa.
Khi tất cả mọi người đều cho rằng hai người họ chắc chắn sẽ kết hôn sau khi tốt nghiệp, thì bỗng dưng lại bị vả mặt một lần nữa.
Bởi vì đôi trai xinh gái đẹp này thế nhưng lại chia tay, hơn nữa Khúc Thương Ly còn trực tiếp hỏi cô ấy lý do vì sao lại vứt bỏ mình ngay trong cuộc họp báo ra mắt công chúng lần đầu tiên của Tống Chỉ Manh.
Lúc đó tin tức này vừa được truyền ra, cả trường đại học đều khiếp sợ.
Mọi người bàn tán sôi nổi, cặp đôi này mỗi lần đều thật sự có thể khiến người ta ngã rớt kính!
Khi tất cả mọi người không coi trọng mối quan hệ của họ thì cả hai lại ngọt ngào đến mức như rơi vào hũ mật.
Nhưng lúc ai cũng nghĩ rằng họ sẽ kết hôn thì lại gây ồn ào như kẻ thù kiếp trước.
Khi ấy một mình Khúc Thương Ly chăm sóc cho đứa bé, sau đó nghe thấy Tống Chỉ Manh nói không hề quen biết mình, anh ấy chỉ cảm thấy trời đất như sắp sụp đổ.
Thậm chí sau đó anh ấy còn suy sụp trong suốt ba năm.
Trong thời gian ba năm này là mẹ Khúc vội vàng chạy đến chăm sóc cho Khúc Nhất Phàm giúp anh.
Khi ấy bất cứ lúc nào nhìn thấy Khúc Nhất Phàm, anh ấy đều sẽ nghĩ đến Tống Chỉ Manh.
€ó một khoảng thời gian Khúc Thương Ly cảm thấy rất chán ghét cậu bé, thậm chí còn không muốn nhìn con trai mình nhiều hơn một chút nào.
Mãi cho đến khi Khúc Nhất Phàm tập tênh những bước đi đầu tiên, lảo đảo dang hai tay ra rồi nhào tới trước mặt anh gọi một tiếng “Cha’ bằng giọng nói non nớt của trẻ con.
Vành mắt Khúc Thương Ly đột nhiên trở nên ướt át, những ngày sau đó anh ấy mới lấy lại tinh thần, bắt đầu từ những vai diễn quần chúng trau dồi kỹ năng diễn xuất của mình.
Mỗi lần cảm thấy uất ức, bị thương hay bị người khác coi thường, chỉ cần nhìn những bức ảnh của con trai trên điện thoại là anh ấy có thể nhanh chóng điều chỉnh lại cảm xúc và vực dậy tinh thần của mình.
Cuối cùng ông trời cũng không phụ lòng người.
Sau ba năm làm việc chăm chỉ, cuối cùng anh ấy cũng nhận được vai nam chính đầu tiên trong đời nhờ vào sự cố gắng của bản thân.
Cũng chính nhân vật này này đã giúp anh trực tiếp giành được giải thưởng Nam diễn viên chính xuất sắc nhất của năm.
Sau đó Khúc Thương Ly bắt đầu lựa chọn kịch bản một cách kỹ lưỡng, mặc dù không phải là một diễn viên quay rất nhiều bộ phim nhưng mỗi một bộ mà anh ấy tham gia đều trở nên nổi tiếng, thậm chí mỗi lần anh ấy đều có thể thay đổi hoàn toàn hình tượng trước đó.
Nhưng ngay cả khi đã leo lên được vị trí như ngày hôm nay thì Khúc Thương Ly vẫn luôn canh cánh trong lòng.
Hàng đêm đều mơ thấy cảnh tượng anh ấy đứng dưới sân khấu chất vấn Tống Chỉ Manh năm đó.
“Tại sao em bỏ đi mà không nói lời nào vậy? Vì sao muốn chia tay?”
Đây gần như đã trở thành cơn ác mộng trong cuộc đời anh, cũng chính nó đã duy trì nỗi oán hận mà Khúc Thương Ly ôm trong lòng suốt ngần ấy năm.
Nếu như không phải vẫn luôn giữ cục tức này thì có lẽ anh ấy đã ngã gục từ lâu.
Tuy nhiên vấn đề là chỉ mới vài ngày trước, Lệ Hữu Tuấn đã đến nói với anh ấy rằng Tống Chỉ Manh xảy ra tai nạn xe cộ, suýt chút nữa cả hai mẹ con đều thiệt mạng.
Sau khi cứu được đứa trẻ, não của cô ấy đã bị tổn thương nghiêm trọng và bắt đầu xuất hiện triệu chứng bệnh Alzheimer.
Ngay cả những chuyện xảy ra trước và sau vụ tai nạn đều đã quên hết.
Không biết có phải là do di chứng để lại quá nghiêm trọng hay không, phản ứng đầu tiên của Tống Chỉ Manh sau khi tỉnh lại là đứa trẻ đã không còn, vì vậy ký ức mang thai trực tiếp bị cô ấy lựa chọn quên lãng.
Khúc Thương Ly cứ đứng yên tại chỗ như vậy, ánh mắt thẫn thờ ban đầu dần trở nên rõ ràng hơn bao giờ hết.