Những chiếc lông mảnh mai của hắc phụng phóng ra,tưởng chừng vô hại nhưng lại chứa đựng sức công phá không hề nhỏ.Chỉ một chiếc lông vũ thôi cũng đủ phá hủy cả một tòa thành.
Vù!
Một cơn gió lướt qua,nhẹ nhàng như không có gì,nhưng ngay khi chạm vào một thanh gươm to lớn,nó liền bị chẻ đôi bởi cơn gió.
Tuyệt thật...Tên này đúng không phải tay mơ,cẩn thận hơn mới được...Dù sao nó cũng là linh thú của thần Gary,sức mạnh khó lường...
Khó tin.Ta không nghĩ tên này lại mạnh đến thế.Hắn đã mạnh thế này,còn chủ nhân của hắn?Không,không thể...
_Giỏi lắm,mi đúng là đối thủ ta tìm kiếm đã lâu!
_Mi cũng không vừa,mi mạnh lắm.
_Cảm ơn rất nhiều.Ta chả là gì so với chủ nhân của ta đâu.
_Chả là gì?Mi không đùa đấy chứ?-Bạch ưng sửng sốt nói."Chả là gì"?Không lẽ sức mạnh của cô ta khủng khiếp đến thế ư?
_Hoàn toàn không.
Phập!Uỳnh!
Những chiếc lông vũ bay đến,cắm vào người bạch ưng như một lưỡi dao,sau đó nổ tung.Máu lăn dài nổi bật trên bộ lông trắng bạch xinh đẹp.
_Hực...Mi sẽ phải trả giá cho vết thương này đấy hắc phụng!
Bốp!
Bốp!
Ầm!
Một vòng tròn toàn những quả pháo vây xung quanh hắc phụng.Vòng tròn đột ngột thắt lại.Pháo nổ tung tạo nên một màn khói dày đặc.Khói tan,trên mặt đất là hắc phụng đau đớn sau đợt tấn công.
_Mi...mi...Ta không nương tay nữa đâu!
Kréccccccc!
Chát!
Chát!
Uỳnh!
Sợi roi làm bằng lửa điện và gió liên tục chạm nhẹ lên bộ lông của bạch ưng,khiến những vũng máu dưới mặt đất ngày càng loang rộng...