Mr Happy

Chương 27



Trịnh Hoài Nhi thật không còn biết nói gì với anh. Cô cất vali trống của mình vào ngăn tủ rồi qua phòng anh giúp sắp xếp đồ đạc. Mai Thanh Vũ vui vẻ theo sau cô, trong lòng sung sướng cùng cô treo quần áo vào tủ. Anh nhìn cô, tự mình tưởng tượng hình ảnh này như thể anh và cô là vợ chồng mới cưới đang đi hưởng tuần trăng mật. Ý nghĩ này làm anh vui vẻ cười suốt cả buổi.

Bữa trưa mọi người xuống phòng ăn của khách sạn, bàn ăn toàn là những món ăn quen thuộc nhưng lại có một chút hương vị khác biệt với quê nhà. Sau khi ăn uống nghỉ ngơi đủ, nhóm người Mai Thanh Vũ tới khu vui chơi giải trí nổi tiếng nhất ở đây – Sun World Hạ Long Park. Điểm đến đầu tiên là Công viên Rồng, một nơi với đầy những trò chơi lý thú và mạo hiểm của Sun World Hạ Long Park.

Từ cổng Công viên Rồng vào là một khoảng sân rộng, chính giữa là đài phun nước với tượng bốn con rồng đang đứng thẳng nâng đỡ một quả cầu lớn. Giữa tiết trời mùa hè nóng bức, du khách đứng gần đài phun nước lại cảm nhận được một chút mát mẻ thoải mái. Không ít người đứng ở đó chụp lại vài tấm ảnh kỷ niệm trong lúc chờ người nhà đi mua vé để vào khu vui chơi.

Mai Thanh Vũ xung phong nhận việc đi mua vé. Cô bé Phương Anh hí hửng nhờ mẹ chụp lại vài bức ảnh. Cô bé rất biết tạo dáng điệu đà, khuôn mặt tươi cười thu hút ánh nhìn của những người đứng gần đó.

Mai Thanh Vũ mua vé xong liền cùng mọi người đi vào khu vui chơi. Nơi đây quả không hổ danh là khu vui chơi nổi tiếng của Hạ Long, hàng loạt những trò chơi từ nhẹ nhàng đến mạo hiểm cao, có cả khu dành riêng cho trẻ em.

Trò chơi đầu tiên mà mọi người hướng đến là “Vũ điệu cốc xoay”. Ở chính giữa đặt một chiếc ấm trà lớn, xung quanh là những chiếc cốc chứa vừa đủ 5 người ngồi. Nhóm người Mai Thanh Vũ cùng ngồi trên một chiếc cốc, xung quanh còn có vài nhóm người nữa.

Trịnh Hoài Nhi ngồi vị trí cạnh cánh cửa của chiếc cốc, bên cạnh là Mai Thanh Vũ, cô có vẻ đặc biệt thích thú. Trong trí nhớ của Trịnh Hoài Nhi, đây dường như là lần đầu tiên cô được đến khu vui chơi. Cũng không phải là do bố mẹ không cho đi, chẳng qua tính cách cô hướng nội, thuở nhỏ vẫn hay ru rú trong nhà ít khi đi đâu.

Nhân viên kỹ thuật thấy người đã ngồi hết trên cốc liền đi đến kiểm tra cửa an toàn của từng chiếc cốc, sau đó trở về chỗ cũ bắt đầu cho vòng xoay chuyển động. Những chiếc cốc từ từ di chuyển, lúc bắt đầu chỉ là di chuyển vòng tròn quanh chiếc ấm trà chính giữa.

“Vũ điệu cốc xoay” là trò chơi có độ mạo hiểm thấp nhất của Công viên Rồng, mọi người thường chơi trò này trước để không bị choáng ngợp khi chơi những trò mạo hiểm cao. Vì thế nên dù là chiếc cốc xoay vòng quanh chiếc ấm hay đến khi nó tự xoay quanh chính mình thì tốc độ cũng không quá nhanh.

Trịnh Hoài Nhi ngồi trên cốc mà có cảm giác như đang đi trên xe buýt đường phố Hà Nội, lúc chậm lúc nhanh lại còn lắc trái lắc phải. Cô nghĩ đến điều này liền thấy muốn cười. Thoáng nhìn sang bên cạnh, cô bắt gặp ánh mắt của Mai Thanh Vũ. Anh không hiểu sao người con gái cạnh anh lại bỗng nhiên cười tươi đến thế. Nhưng thấy cô vui vẻ như vậy, chính anh cũng cảm thấy vui theo.

Những lúc chiếc cốc tự xoay quay mình, người ngồi bên trên theo quán tính sẽ nghiêng người theo. Mai Thanh Vũ tuy biết cô sẽ không rơi được ra ngoài nhưng vẫn vòng tay ra sau lưng cô khẽ ôm lấy. Trịnh Hoài Nhi quay sang nhìn anh, cô có chút ngượng ngùng nhưng lại không nói gì, để mặc cho anh giữ lấy người cô.

Vòng xoay từ từ chậm lại cho đến khi dừng hẳn, mọi người lần lượt đi xuống. Cô bé Phương Anh vui vẻ “ya ho” một tiếng, nắm tay bố mẹ kéo đến trò chơi tiếp theo.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.