M.S.W - Ba Nữ Sát Thủ Xinh Đẹp

Chương 34: Chương 35




Chuyện của Rin
12 năm trước, tại vùng phía đông Washington, đó cũng là nơi những trang trại xinh tươi và bạt ngàn. Một cô bé bơ vơ đi giữa trời mưa, nhìn những gia đình quây quần bên nhau và cùng ăn tối thật vui vẻ và đầm ấm. Bụng cô bé đã đói meo rồi và cô quyết định gõ cửa một gia đình.
- Cháu tìm ai?
Người phụ nữ nhìn cô bé với ánh mắt khinh bỉ vì sự đói rách. Cô bé lên tiếng.
- Cháu đói......làm ơn có thể cho cháu ít nước và bánh mì. Dù là thừa cũng được......
Thấy vậy người phụ nữ đóng sầm cửa lại rồi đi vào trong nhà. Người đàn ông lên tiếng.
- Ai vậy em?
- Là ăn xin, chúng nó bây giờ hay lừa lắm.
- Cũng đúng.....
Vậy là gia đình hạnh phúc đó lại tiếp tục ăn mà bỏ mặc cô bé đang đói khát kia. Cô bé lại tiếp tục đi và lại tiếp tục gõ cửa nhà khác.
- Làm ơn........

Chưa kịp nói xong thì cánh cửa lại đóng sầm một cái. Đói và rét, dưới cơn mưa như trút nước này thì cô bé đã thấm mệt và ngất đi. Khi tỉnh dậy thì.....
- Chúa tỉnh rồi sao?
Một bà lão nhìn cô bé thật hiền hậu, cô bé nhìn bà như muốn hỏi đây là đâu và bà là ai. Như hiểu ý cô bé thì bà lão lên tiếng.
- Ta thấy cháu ngất ngoài kia nên đã đưa cháu về nhà. Cháu ăn đi chắc cháu đói lắm rồi.
Cô bé nhanh chóng nhận lấy bát súp và ăn nó. Bà lão đưa cho cô bé ít bánh mì nữa. Cô bé nhìn bà.
- Cảm ơn bà....
- Cháu tên gì?
Bà nhìn cô bé cười hiền thì cô bé khẽ suy nghĩ và lên tiếng.
- Em.....Emma Swan.
- Một cô bé thiên nga xinh đẹp.

Bà cụ khẽ khen cô bé thì cô bé mỉm cười. Nhìn quanh ngôi nhà này thì Emma thấy nó không quá lớn cũng chẳng giàu có gì. Bà cụ quay lại nhìn Emma.
- Xin lỗi cháu.....
- Tại sao ạ?
- Không có gì, ta chỉ nói vậy thôi.
Bà cụ nhìn cô bé rồi nghĩ cái gì đó và lại nói tiếp.
- Cháu hãy nghỉ đi ta thấy cháu hơi mệt rồi đó.
Emma thấy là lạ rồi giả vờ nhắm mắt. Khi thấy Emma đã ngủ thì bà cụ đã rời khỏi ngôi nhà một cách lặng lẽ. Emma tò mò đi theo, cô bé rón rén nhất có thể để không gây ra tiếng động thì bỗng Emma thấy bà cụ đến một nông trại có lẽ lớn gần nhất vùng.
- Tôi có một đứa bé và muốn bán ấy người....
- Hà hà....vậy mai bà hãy mang nó đến đây.
Giật mình và ngỡ ngàng, Emma không thể ngờ được nên vì thế cô bé bỏ chạy nhanh chóng. Emma không tin được bà cụ lại đi bán cô bé đấy. Chạy suốt đêm mưa và chẳng biết từ bao giờ Emma đã đến thành phố. Thấy có một chuyến xe nên cô bé chui lên đó và được đưa đến New York. Tại đó Emma lại bơ vơ đi một mình và lang thang như trước. Emma trở thành đứa trẻ ăn mày đầu đường xó trợ và từ đó cô bé đã hình thành thói quen xấu rồi trở thành cướp.
- Đứng lại con ranh kia......
Người bán hàng chạy đuổi theo Emma, một đứa bé 5 tuổi nhưng sức chạy thì hơn hẳn cả người lớn. Người đó đã sắp đuổi đến và Emma hơi sợ cô bé thấy một cánh xe mở thì chạy ngay lên chiếc xe ô tô đó.
- Hả?



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.