Kỳ thực Lâm Tiêu cùng Tô Bạch trở thành bạn học từ hồi cấp ba.
Một người là nam sinh đẹp trai nhất, một người học giỏi nhất toàn trường, hotboy và học bá.
Học bá thật ra cũng rất ưa nhìn, thế nhưng đôi mắt to tròn xinh đẹp đều bị cặp đít chai dày cộp che khuất, hơn nữa từ sáng tới tối đều là một bộ ngốc hề hề.
Tô Bạch vẫn luôn thầm mến Lâm Tiêu, trước sinh nhật 17 tuổi của Lâm Tiêu, Tô Bạch lén lén lút lút tìm anh em tốt của Lâm Tiêu, hỏi xem Lâm Tiêu thích cái gì.
Lâm Tiêu là từ người anh em Lý Siêu biết được chuyện này.
Lý Siêu: Cái tên Tô Bạch kia, hỏi tôi ông thích quà sinh nhật gì.
Lâm Tiêu lạnh lùng: ha, ông trả lời thế nào?
Lý Siêu cười xấu xa: tôi nói nó đem bản thân cột nơ bướm đưa đến tận cửa cho ông.
Lâm Tiêu đỏ mặt, ngoài miệng lại mắng: cút cm ông đi!
Lý Siêu dùng cùi chỏ chọt chọt hắn: ài, ông không phải cũng thích con trai sao? Tôi cảm thấy hai người rất xứng đôi nha, một người đẹp trai một người học giỏi.
Lâm Tiêu: lăn đi, cút cút cút.
Giờ tự học buổi chiều hôm sau, Tô Bạch gọi Lâm Tiêu lại.
Tô Bạch: hôm nay cậu tổ chức sinh nhật?
Lâm Tiêu đút hai tay vào túi quần: à, đúng vậy.
Tô Bạch lấy ra một hộp quà to từ trong ngăn bàn, ngoài hộp được thắt nơ con bướm màu hồng phấn, dùng hai tay trịnh trọng đưa cho Lâm Tiêu, nói: chúc cậu sinh nhật vui vẻ.
Lâm Tiêu liếm liếm môi, cũng ra vẻ trịnh trọng nhận lấy, đáp: … cảm ơn.
Các bạn học còn chưa ra khỏi lớp nhìn thấy cảnh này, trong nháy mắt bùng nổ, nữ sinh thì rít gào, các nam sinh bắt đầu ồn ào lên.
Lâm Tiêu không thể đợi được xé bỏ giấy gói hoa lệ bên ngoài hộp, một hộp giấy màu trắng thuần xuất hiện trước mặt.
Nặng trình trịch, không biết sẽ là thứ gì?
Lâm Tiêu nhấc nắp hộp lên, nhất thời bị một mảnh vàng tím chói mù hai mắt.
–––––《 Bộ đề thi đại học năm năm gần nhất 》.
Trọn bộ.
Hai mắt Tô Bạch sáng lấp lánh: tớ thấy cậu bình thường cũng không làm bài tập nên tặng cậu một bộ, cảm thấy rất có ích đối với cậu.
Trong tiếng cười sang sảng của đám bạn học đang điên loạn, mặt Lâm Tiêu đỏ lên.