Mùa Đông Ấm Áp

Chương 8: Gặp lại triển vọng



Dịp Như cười tinh quái kéo tay cô đến đại sảnh Hoa Lệ Hoàng cung- nơi tổ chức buổi tiệc. Hiện tại số người so với ban nãy càng nhiều hơn rất nhiều. Kiểu Tử Khiết thấy tất cả mọi người đều nhìn về ngoài cửa nên cô cũng theo hướng đó nhìn đến. Vừa thấy người đàn ông đó khiến cô lẫn Dịp Như đều thất thần như nhau. Lúc này Dịp Như đã muốn chạy lại chỗ Triển Vọng nhưng cũng may là cô kịp kéo tay cô ấy lại. Cô khẽ nhíu mày với Dịp Như " Anh ấy không phải Triển Bạch sư huynh " Dịp Như nghe hiểu ý cô nên thôi kích động. Thế nhưng sự hiếu kì về người này vẫn không thôi

Khi cô lẫn Dịp Như đều nhìn về phía anh thì Triển Vọng ung dung khoan thai tiến đến chỗ cô. Anh dang thẳng tay ra trước mặt cô, nét mặt đào hoa không giấu giếm được " Cô Kiều, không biết cô có thể nhảy với tôi một bài được không " Lời Triển Vọng vừa nói ra không những khiến Dịp Như ngạc nhiên mà còn kinh động đến tất cả mọi người ở đây. Ai mà không biết nghành thiết kế đá quý ở Bắc Kinh có hai ông trùm chính là Lục Thần Hi và Triển Vọng. Hơn nữa Lục Thị và Triển Thị xưa nay vẫn luôn đối đầu với nhau tại sao hôm nay Triển Vọng lại muốn mời Kiều Tử Khiết làm bạn nhảy.

" Phiền anh Lục chọn bạn nhảy khác, hôm nay tôi và bà xã tôi đã chuẩn bị một tiêt mục dành tặng cho mọi người ở đây rồi " Bỗng nhiên Lục Thần Hi từ phía ngoài tiến vào hùng hồn nói. Kiều Tử Khiết bỗng dưng hóa đá, cô và anh nào có chuẩn bị tiết mục gì. Cô còn muốn nói gì thế nhưng Lục Thần Hi đã đến chỗ cô, cầm lấy hai bàn tay của cô. Anh là đang khiêu vũ cùng cô sao, mỗi động tác đá chân hay nâng tay hoặc xoay người đều là anh làm đệm cho cô. Cho dù là cô có đứng yên thì cũng có thể khiêu vũ được. Cô nhìn anh với ánh mắt kì quặc, tại sao anh phải vây cho cô chứ

Nhảy được 5 phút thì đoạn nhạc kết thúc. Tất cả mọi người không ngớt vỗ tay khen ngợi

" Ông Bà Lục đúng là hạnh phúc nhỉ "

" Hai người đúng là kim đồng ngọc nữ "

" Hai người đúng là một cặp "

" Ông Bà Lúc thật là trai tài gái sắc "

....

Hết người này đến người khác toàn ca ngợi tình yêu của cô và.Lục Thần Hi khiến cô cảm thấy khó chịu. Đã thế mẹ của cô cũng ùa theo nói thêm càng làm cô bực bội. Triển Vọng vẫn thái độ vẫn như cũ rồi tự tìm một chỗ gì đó tùy tiện ngồi vào. Kì thật phải nói Triển Vọng đúng là một nhân tài thế nhưng lại rất đào hoa. Danh tiếng lãng tử đào hoa của anh làm cho cả Bắc Kinh này ai mà chẳng biết. Vì thế mọi người sau khi thấy tình cảm của Lục Thần Hi và Kiều Tử thì liễn nghĩ nhất định là Triển Vọng muốn chọc tức Lục Thần Hi

11 giờ đêm, dạ tiệc kết thúc, Lục Thần Hi thể hiện là ông xã yêu chiều vợ nên nắm lấy tay của cô còn dịu dàng dìu cô lên xe. Trước khi rời khỏi cô vẫn không ngớt về phía Dịp Như. Cô là muốn ám chỉ cho cô ấy biết Triển Vọng không phải Triển Bạch. Dịp Như hiểu ý cô nên nhẹ nhàng gật đầu

Trên xe, Kiều Tử Khiết nhắm mắt lại giả vờ ngủ. Cô không biết tại sao một bóng dáng kia lại xuất hiện trong đầu cô. Nó chính là một giấc mộng cảnh mà cô vẫn không cách nào thoát được

" Chỉ cần em còn cần đến anh. Dù cho anh ở đâu đi chăng nữa. Anh cũng sẽ luốn đến bảo vệ em"

" Đừng đi mà " Kiều Tử Khiết bỗng giựt mình mở mắt ra. Lại chính là mộng cảnh, là do cô quá nhớ nhung đến Triển Bạch sao. Kiều Tử Khiết hét lên một tiếng ấy làm cho Lục Thần Hi thấy kinh ngạc. Là cô muốn ai không được đi vậy nhỉ. Trong lòng anh tràn đầy nghi hoặc nhìn về phía Kiều Tử Khiết

" Cô đang nghĩ về ai sao "

" Không có gì, anh không cần quản đâu " Kiều Tử Khiết làm ra vẻ mệt mỏi xoa đầu một cái. Lục Thần Hi thấy cô không muốn nói nên cũng không ép cô. Cô và anh ngồi trên xe không nói gì cả, cả không gian lúc này tĩnh lặng vô cùng. Xe cuối cùng cũng dừng trước biệt thư Lục Thi. Kiều Tử Khiết vội vã lên phòng của mình

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.