Mùa Xuân Đến Rồi, Đến Rồi

Chương 6



Huyền Dật chưa từng nghĩ tới mình sẽ phân hóa, nó đến trong lúc không hề chuẩn bị một thứ gì cả. Hai người ở trong không gia kín, không có cách nào trốn thoát.

Huyền Dật như quả đào mật mọng nước, hoa đào nở đầy trên đó có một quả đào mật màu hồng phấn treo lơ lửng, chỉ cần nhẹ nhàng đụng vào, dòng nước ngọt ngào trong thân thể nó sẽ trào ra, đem phạm vi xung quanh nó dính nị.

Người Huyền Dật tỏa ra hương đào mật tràn ngập khoang hàng khác, cậu không biết làm sao ở trên chỗ ngồi cọ tới cọ lui, không biết làm cách nào để diệt trừ cái khô nóng.

Mười phút vòng quay, thì ra dài như vậy.

Đợi đến khi xuống mặt đất, Huyền Dật cũng đã đứng không vững, cả người cậu được Bạch Yến ôm vào trong lòng.

Huyền Dật sắc mặt ửng hồng, trong miệng thở ra nhiệt khí, cái tay xù lông cùng đuôi không khống chế được lộ ra. Mùi vị ngọt ngào cùng bộ dạng dễ thương của cậu, hấp dẫn đủ loại ánh mắt hiếu kì xen lẫn tím hiều xung quanh.

Đều này làm cho Bạch Yến bất mãn hết sức.

Bạch Yến cởi áo sơ mi của mình chụp lên đầu Huyền Dật, hắn thân hình vốn cao lớn, áo sơ mi rất rộng. Chụp trên người Huyền Dật, vạt áo rũ xuống tới mông.

Bạch Yến đem anh trai bao chặt chẽ, lỗ tai và đuôi đều che không cho người khác nhìn, khuôn mặt thì bị hắn ấn vào trong ngực mình.

"Anh nhịn một chút." Bạch Yến nói xong hôn một cái ở đuổi lông mày anh trai.

Nhưng Huyền Dật thực sự nhịn không được, thân mình cà cà hai chân Bạch Yến, ở trong ngực hắn ẹo tới ẹo lui.

Một người chịu khổ, biến thành hai người chịu khổ.

Huyền Dật bị sự tra tấn của dục vọng sự tự tin bình tĩnh ngày xưa bốc hơi đi hết, Bạch Yến nói cái gì cũng không nghe lọt, còn ở trong lòng Bạch Yến nhích tới nhích lui không thành thật.

Bạch Yến thực sự hết cách rồi, đưa tay đánh mông Huyền Dật một cái.

Tàn nhẫn mà đánh một cái.

Cái mông thịt mềm đàn hồi nảy tay Bạch Yến, phảng như đang trả thù Bạch Yến nhẫn tâm.

Có quần cách, âm thanh nhỏ, mà lại đủ làm người tỉnh tảo, xấu hổ đến tỉnh táo.

Huyền Dật một đôi mắt cẩu long lanh nước hướng lên nhìn Bạch Yến, trong mắt là ngượng, là oan ức.

Phảng phất tất cả như đang lên án, để lộ ra " Anh không phải cố ý mà, đâu thể trách anh nha, sao em lại đánh anh?".

Hơn nữa Huyền Dật nào có bị người đánh mông bao giờ, cha mẹ Bạch gia cũng không phải dùng cách xử phạt về thể xác, Huyền Dật so với người khác ngoan ngoãn có thừa, đừng nói gây rắc rối, mặt cũng không cùng người khác hồng.

Cho nên, chẳng ai sẽ đánh mông cậu?

Huyền Dật nhất thời cảm thấy oan ức, cậu bĩu môi đem mặt chôn vào càng sâu hơn. Bạch Yến ngược lại không có ý tứ tỉnh lại, trái lại bắt đầu cảm nhận dư vị xúc cảm trên tay khi nãy.

Hắn nghĩ tầm, chính mình luôn nói anh trai dinh dưỡng không đầy đủ, nguyên lại mấy chất đó đều cấp cho cái mông?

Vừa tròn vừa vểnh, thịt dày.

Như quả đào mật, no đủ nhiều nước, thịt quả trắng nõn bên trong lộ ra phần nộn hồng.

Vừa nghĩ, hắn lại đưa tay nặn nặn.

Lần này nắm đến nỗi cái tai Huyền Dật dựng lên, ở trên đầu run rẩy, vừa đáng thương vừa đáng yêu.

Bạch Yến ôm Huyền Dật ra công viên trò chơi.

Tài xế chờ ở bên ngoài, nhìn thấy hai vị thiếu gia tựa sát đi ra, trên mặt Huyền Dật có vẻ hồng, cho là cậu sinh bệnh cấp tính. Vội vàng xuống xe bước nhanh về phía trước, vừa định từ trong tay Bạch Yến nhận người, Bạch Yến trực tiếp ôm Huyền Dật ngồi vào ghế sau, liền kéo áo không để cho người khác đụng tới.

" Bác Trần, lái xe, về nhà."

Tài xế căng thẳng gật đầu, khẩn trương lái xe đưa hai vị thiếu gia về nhà.

Tài xế vừa muốn mở miệng hỏi đã xảy ra chuyện gì, Bạch Yến lại đem vách ngăn kéo lên, đem hắn và Huyền Dật hoàn toàn ngăn cách ở phía sau xe. Tài xế cái gì cũng không nhìn thấy, vừa ba nãy ngửi thấy được hình như có vị đào mật trước khi bị ngăn cách, chắc chỉ là ảo giác.

Bạch Yến đem áo sơ mi lấy xuống, lần này Huyền Dật mới có thể híp thở.

Áo sơ mi bị lấy xuống, ngược lại Bạch Yến sửng sốt.

Màu hè nhiệt độ cao, áo sơ mi che, làm trên mặt Huyền Dật hiện liên một tầng mồ hôi tinh tế, đem khuôn mặt vốn trắng nõn càng trở nên như đậu hũ non. Mồ hôi trên chóp mũi từng hột rơi xuống, theo cằm, từ từ chảy qua cổ, chảy vào trong quần áo, cuối cùng chảy tới chỗ nào?

Bạch Yến chỉ nghĩ đến vậy, liền nuốt nước miếng.

Mà Huyền Dật vì quả nóng, hé miệng thở dốc, dòng nước thuận theo khóe miệng chảy xuống, làm cho cằm sáng lấp lánh, đôi môi cũng vì dục vọng từ hồng nhạt thành đỏ tươi.

Cặp môi giống như một quả anh đào nhỏ, vừa nhuyễn lại tròn, mềm đến sắp tràn ra màu nước đỏ, như đang chờ người đến cắn một cái.

Chính là chỉ liếc mắt một cái. Ai cũng không trến được cái liếc mắt đó.

Bạch Yến liềm đi lên.

Huyền Dật hồ đồ mím môi, tùy ý để đầu lưỡi Bạch Yến ở trên môi quấy phá.

" Anh trai ngoan, há miệng."

Thanh âm Bạch Yến thật giống đang dụ dỗ người ta ăn táo tẩm độc, biết là sai, nhưng vấn muốn nghe theo hắn, hắn nói cái gì đều nghe.

Bé ngoan Huyền Dật há miệng ra, thậm chí còn đưa ra đầu lưỡi đỏ sẫm, đầu lưỡi nước ý dịu dàng, sấn hắn như là chỉ cầu con mèo nhỏ vui mừng.

Bạch Yến cùng cậu môi răng giao hòa,mùi tín tức tố tràn ngập giữa hai hơi thở, hôn môi tựa như ngâm trong bình rượu, ngọt ngào triền miền.

Môi lưỡi quất quýt tạo ra tiếng nước, ở trong xe không gian kín nghe đặc biệt rõ ràng, trên mặt Huyền Dật thêm một tai đỏ bừng. Mặt trắng rất giống một rượu quỷ say rượu, đôi mắt nước long lanh khiến người ta thương xót, khí giữa miệng khiến người ta mê loạn.

Bạch Yến nghĩ thầm, ngược lại chúng ta hai bên tình nguyện, mình cũng không tính là lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn.

Vừa nghĩ, một bên đem bày tay tiến vào trong quần áo Huyền Dật, ngón tay sờ lên bên thịt mềm bên hông, thật mỏng thật mềm da thịt non lửa nóng, tỏ rõ dục vọng nóng bỏng của Huyền Dật.

Huyền Dật đem đầu chôn ở hõm cổ Bạch Yến, hô hấp đánh vào trên cổ Bạch Yến, hai người rốt cuộc là thời tiết nóng, hay là thân thể càng khô nóng.

Bạch Yến giống như không hôn đủ, cùng cậu chồng chất dính chung một chỗ, trên tay cũng không nhàn rỗi, ở bên hông Huyền Dật lung tung động. T shirt màu trắng thuận tiện cực kì, chỉ cần nhẹ nhàng hất lên, đã có thể sờ tới cái eo bạch ngọc mềm dẻo kia.

Huyền Dật bị hôn động tình, đuôi không tự chủ được vung qua vung lại, tả hoảng bên phải lay động, đuôi lông xù màu vàng đánh vào ghế da, phát ra âm thanh sàn sạt.

Bạch Yến bị hành động này trêu đến lòng ngứa ngáy, thật giống cái đuôi kia không phải đánh trên ghế, mà là đang gãi ở trong lòng hắn.

Hắn tay trái vỗ vỗ eo Huyền Dật, tay phải nắm lấy đuôi Huyền Dật trong tay, thậm chí còn nặn nặn.

Động tác này trực tiếp làm lí trí cuối cùng của Huyền Dật đứt đoạn, thời kì động dục vốn mẫn cảm, đuổi càng là thú hình lưu lại, rất mẫn cảm. Lúc thường bị Bạch Yến nhẹ nhàng sờ một cái, cậu đã không chịu được liền hiện lỗ tai, cả người nhuyễn ở trong lồng ngực Bạch Yến.

Giờ đây đuổi bị Bạch Yến nắm trong tay, còn thỉnh thoảng không nặng không nhẹ nhào nặn, lần này Huyền Dật càng không thể chịu đựng. Cuống họng cậu phát ra âm thanh rên rỉ, hàm răng cắn vào xương quai xanh Bạch Yến, lại sợ tổn thương người, chỉ dám lấy răng nanh nhẹ nhàng mài.

Chút đau đớn ấy đối với Bạch Yến không tính là cái gì, thế nhưng hắn rất mừng khi anh trai ở trên người mình lưu lại vết tích, giống như địa bàn chó con sở hữu vậy.

Bạch Yến bàn tay càng ngày càng hành kiểm xấu, mãi đến tận khi mò tới một chỗ, hắn ngừng lại.

Toàn bộ cơ thể Huyền Dật cũng cứng đờ lại.

Cậu nghe thấy Bạch Yến ở bên tai nhẹ nhàng nói: " Anh, anh ướt rồi."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.