Kha Ngôn còn nhớ, lần trước cùng Lam Đình tiếp xúc ở khoảng cách gần như vậy là vào bảy năm trước.
Khi đó hắn vẫn là sinh viên, ba năm qua là lần đầu tham dự liên hoan của lớp, vừa lúc nhận được thông báo đến phòng thực nghiệm của tiền bối, được biết về tin tức thí nghiệm đánh thức tiềm thức đã thành công.
Đến ngày đó, hắn tham gia dự án “Kế hoạch đánh thức tiềm thức chìm sâu” đã được khoảng sáu năm. Sáu năm qua, hắn mơ hồ ngăn cách cùng thế giới hiện thực, vô số lần thử nghiệm thâm nhập vào thế giới ý thức tình nguyện viên, khám phá trong dòng dữ liệu hỗn loạn, hy vọng hoàn thiện ý thức của con người, kết nối với máy tính.
——Xong rồi!
Bên trong tin tức của tiền bối chỉ có hai chữ, cộng thêm một dấu chấm than mà ngưng tụ niềm niềm vui dâng trào vô tận.
Trong phòng náo nhiệt trong nháy mắt đối với Kha Ngôn đã không còn hứng thú, hắn cầm điện thoại di động đem hai chữ này đọc đi đọc lại nhiều lần, túm lấy áo khoác đi ra ngoài. Ngay lúc đó, một nam sinh khi chất lạnh lùng đẩy cửa tiến vào, hắn không kịp tránh, cùng nam sinh đụng vào nhau.
“Wow, … Cư nhiên cũng tới!” Nghe người phía sau nói ra một câu, Kha Ngôn chưa từng nghe thấy âm thanh cùng tên của người này.
Lớp trưởng nói: “Kha Ngôn, thật hiếm khi tụ tập nhiều người như vậy, cùng mọi người uống chén rượu lại đi.”
Kha Ngôn lòng như lửa đốt, lúc này lộ ra một nụ cười nhã nhặn, nói: “Không được, tôi có việc gấp.”
Vì biểu hiện áy náy, Kha Ngôn vỗ nhẹ vai nam sinh vai trước mặt, nói “Chơi đùa vui vẻ”, nghiêng người ra cửa nhanh chân rời đi.
Mặc dù chỉ nhìn liếc qua, Kha Ngôn đem sự kiện quan trọng này cùng toàn bộ sự việc nhìn thấy sâu sắc khắc ghi ở trong đầu. Mấy năm sau, trong lúc vô tình, hắn thấy được một tấm hình quen thuộc trên tin tức tài chính và kinh tế, nhớ lại trong bao sương ngày đó, mới biết cái người bị hắn quên đi tên là “Lam Đình’.
Họ Lam là họ không thường thấy, cùng họ với người tài trợ dự án “Kế hoạch đánh thức tiềm thức chìm sâu”, chủ tịch Tập đoàn Cách Nhã – Lam Dương, khó tránh khỏi khiến người sinh ra liên tưởng, mà Lam Dương ở lần tiếp nhận phỏng vấn nào đó Cũng đã kiểm chứng suy đoán của Kha Ngôn——
Bảy năm trước, Lam Đình dùng tên của cha mình đã trợ giúp một số tiền lớn cho phòng thực nghiệm của Kha Ngôn.
Thế sự khó lường, ai sẽ nghĩ tới bảy năm sau, Lam Đình rơi vào hôn mê sâu vì tai nạn xe cộ. Hiện tại đang nằm trong khoang ý thức ở phòng nghiên cứu của dự án được anh ta trợ giúp ban đầu.
“Lam Đình! Nơi này!” Khấu Cẩn vẫy tay về phía lối vào của hộp đêm.
Một nam sinh mặc áo khoác màu đen tiến vào đại sảnh, đi vào trong phạm vi khoảng cách mặc định. Tầm nhìn của Kha Ngôn đột nhiên xuất hiện một khung nhắc nhở, bên trong khung có hai hàng chữ—
【 Đối tượng đánh thức: Lam Đình 】
【 Mức độ yêu thích hiện tại: 8 】
Sự yêu thích đạt 10, đối tượng đánh thức sẽ bắt đầu cùng người đánh thức thành lập mối quan hệ.
Sau khi hít thở sâu, Kha Ngôn chậm rãi thả lỏng —— Lam Đình là người trợ giúp dự án “Kế hoạch đánh thức tiềm thức chìm sâu”, bản thân là người đánh thức, bất kể sử dụng biện pháp gì đều phải giúp anh ta, mang anh ta rời khỏi thế giới ý thức không ngừng chìm sâu này.
“Lam Đình là bạn thân của tớ.” Khấu Cẩn chào hỏi, quay lại nói với Kha Ngôn.
Kha Ngôn làm bộ không quen biết Lam Đình, mỉm cười gật đầu.
Kể từ lúc rơi vào hôn mê, sau 72 giờ là khoảng thời gian đánh thức có tỷ lệ thành công cao nhất. Lam Đình xảy ra chuyện không hay rơi vào hôn mê, không mất bao lâu đã được đưa đến trạm nghiên cứu. Để kịp thâm nhập trong thời gian 72 giờ vàng, Kha Ngôn không kịp lật xem thông tin của Lam Đình, chỉ có thể dựa trên vài câu tin tức về Lam Đình. Từ đó tưởng tượng ra anh ta là người kiêu ngạo, lạnh lùng, không phải là kiểu người dễ thoả hiệp.
Nếu Kha Ngôn được yêu cầu phân loại các đối tượng đánh thức thì Lam Đình sẽ được phân loại vào đối tượng khó đối phó nhất. Lam Đình có tính cảnh giác cao, phòng tuyến tâm lý kiên cố, muốn nhận mức độ yêu thích của đối tượng đánh này, sẽ không thể trực tiếp tiếp xúc được. Vì vậy, nên bắt đầu từ những người xung quanh anh ta, đạt được tín nhiệm của những người xung quanh, từ đó ảnh hưởng đến anh ta, bước vào cuộc sống sinh hoạt của anh ta.
Cho nên sau khi Kha Ngôn thâm nhập vào thế giới ý thức của Lam Đình, không có trực tiếp tiếp xúc cùng Lam Đình, mà là bỏ ra một tuần lễ để trở thành bạn của bạn thân của anh ta.
Lam Đình ngồi xuống bênh cạnh Khấu Cẩn, Khấu Cẩn ngửa người ra sau, một tay ôm Kha Ngôn, giới thiệu: “Giới thiệu một chút, Kha Ngôn, bạn mới quen của tớ”
Nhận thấy tầm mắt của Lam Đình, Kha Ngôn không lên tiếng, duy trì mỉm cười, cẩn thận giơ lên chén rượu trong tay.
—— Theo kinh nghiệm đánh thức nhiều năm của cậu, đối tượng tỉnh lại thường mắc kẹt trong thế giới mà người đó khát khao. Thật khó để tưởng tượng, thế giới tiềm thức của Lam Đình – một tinh anh của giới thượng lưu lại dùng một trường đại học làm trung tâm mở rộng ra bên ngoài. Chính bản thân anh ta cũng bỏ đi vầng hào quang của vị trí con trai duy nhất của chủ tịch Tập đoàn Cách Nhã, sử dụng thân phận sinh viên có một cuộc sống sinh hoạt bình thường như bao người đồng trang lứa.
Trước khi phát hiện ra điều này, Kha Ngôn lập tức não bổ ra một vở kịch hào môn thật bự, suy đoán Lam Đình có lẽ chán ghét chuyện người lừa ta gạt trong thế giới giàu có quyền lực. Vì vậy, mới phong bế chính mình trong cuộc sống đơn giản tại trường đại học, cố ý thiết lập bản thân là một sinh viên đơn thuần.
Rượu không phải do Lam Đình đưa, không thể uống quá nhiều, cách phối quần áo cũng phải chú ý đến phương hướng sạch sẽ thanh thuần, tính cách dương quang hướng ngoại sẽ tương đối dễ mở lòng hơn. Lam Đình là người có tính cách cường thế như vậy sẽ không thích người khác tận lực tìm cách tiếp cận mình. Vì an toàn của bản thân, vẫn nên khiêm tốn một chút…
Kha Ngôn câu được câu không cùng Khấu Cẩn nói chuyện, liên tục củng cố hình tượng cá nhân mà bản thân đã thiết lập.
Đây là lần thứ nhất cậu chạm mặt Lam Đình trong thế giới tiềm thức của anh ta. Trước khi mức độ yêu thích đạt được 10 điểm, cậu tốt nhất không nên chủ động hỏi thăm chuyện có liên quan đến Lam Đình, không thể biểu hiện quá ân cần, chỉ cần xoát độ tồn tại là được… Trước mặt nhảy ra khung nhắc nhở:
【Mức độ yêu thích: -1】
【Mức độ yêu thích hiện tại: 7】
Động tác vươn tay của Khấu Cẩn quá lớn, khuỷu tay đụng trúng ly rượu ở trên quầy bar, Kha Ngôn vội né tránh, nhưng vẫn là bị rượu làm ướt một đọan ống tay áo.
“Thật xin lỗi, tôi không chú ý!” Khấu Cẩn rút ra mấy tờ khăn giấy giúp Kha Ngôn lau rượu dính trên cánh tay.
Kha Ngôn: “…?”
Đúng là nói nhiều sai nhiều, Kha Ngôn nhớ lại những lời đã nói với Khấu Cẩn, nhất thời không biết câu nào đã làm cho Lam Đình khó chịu, sẵn tiện cắt ngang câu chuyện, tiếp nhận khăn giấy từ tay Khấu Cẩn rồi nhanh chóng lau tay, cười rất ư là khuôn mẫu vội đáp: “Không có chuyện gì không có chuyện gì, các cậu tiếp tục tán gẫu đi.”
“Giúp cậu gọi một ly khác?”
Ánh mắt Lam Đình mang theo tia dò xét lướt qua vai Khấu Cẩn rơi xuống trên người Kha Ngôn, Kha Ngôn vừa ngẩng đầu thình lình nhìn thẳng hắn, thầm mắng rồi rời đi, rất là tự giác nói: “Không cần không cần, tôi tự mình làm, các cậu…”
Lời nói còn chưa dứt, khung nhắc nhở lại nhảy ra ——
【Mức độ yêu thích: -2】
Kha Ngôn: “…?”
Mức độ yêu thích là một chỉ số để đo lường tiến độ tỉnh lại. Mức độ yêu thích đạt được 100 điểm, đại biểu cho người đánh thức lấy được hoàn toàn tín nhiệm của đối tượng tỉnh lại. Sau đó, có thể thâm nhập vào thế giới tiềm thức chìm sâu của đối tượng tỉnh lạu, tỷ lệ tỉnh lại sẽ cao hơn. Ngược lại, một khi mức độ yêu thích biến thành số âm, người đánh thức sẽ bị thế giới tiềm thức của đối tượng tỉnh lại bài xích, cưỡng chế bước ra.
Khoảng thời gian giữa hai lần thâm nhập của người đánh thức tiến vào thế giới tiềm thức của đối tưởng tỉnh lại không thể ít hơn 24 giờ. Trong khoảng thời gian chờ đợi có thể sẽ lãng phí hiệu quả của thời gian tỉnh lại. Ngay cả khi lần tiếp theo cố gắng thâm nhập, hiệu quả cũng sẽ giảm. Một khi đánh thức thất bại, đối tượng tỉnh lại sẽ ở trong thời gian hôn mê trải qua quãng đời còn lại cho đến chết.
Nhận thấy chuyện nỗ lực cả một tuần qua sẽ thành công cóc, còn có nguy cơ bị cưỡng chế bước ra. Kha Ngôn tự thấy bản thân cậu đã quá nóng lòng, dục tốc thì bất đạt, lời này không phải là không có đạo lý. Cậu chính là bởi vì quá mong muốn để cho Lam Đình nhanh chóng tỉnh lại, không muốn làm chậm trễ bất kỳ thời gian nào, cho nên mới vội vàng tiếp cận đối tượng tỉnh lại mà không có thông tin cá nhân hoàn chỉnh của tượng ở trong tay.
Đây không phải là lần thứ nhất, hắn vì tình huống thiếu hụt thông tin tiến hành đánh thức, mà phương pháp kia hiển nhiên không thích hợp đới với Lam Đình. Kha Ngôn kịp thời dừng lại đúng lúc, bừng tỉnh nhớ lại, đứng lên: “Không cần! Tôi đúng lúc có hẹn, thời gian sắp đến rồi, tôi đi trước, ngày khác gặp lại.”
Khấu Cẩn giơ tay lên: “Kha…”
Không chờ hắn nói xong, Kha Ngôn đã cấp tốc xoay người, nhanh chân hướng về phía cửa ngoài.
“Sao lại vội như vậy?” Khấu Cẩn nghi hoặc lẩm bẩm, ngược lại hỏi Lam Đình: “Chúng ta nói tới chỗ nào rồi?”
Lam Đình thu tầm mắt lại, như có điều suy nghĩ nói: “Quên mất.”