Mục Thần Ký

Chương 1119: Triệu Hoán Tổ Tinh (1)



Bên người Tần Mục, Yên nhi lại biến thành Tiểu Thanh Tước, hưng phấn nhảy tới nhảy lui, khi thì nhảy đến trên hoa cái, khi thì nhảy đến đầu vai Tần Mục, lại nhảy đến trên đầu Tần Mục, ngược lại lại vỗ cánh rơi vào trên đầu to Long Kỳ Lân, hưng phấn mổ lấy Long Kỳ Lân đỉnh đầu.

- Yên nhi hưng phấn cái gì?

Tần Mục lắc đầu, mở ra bàn tay, Thiên Hà hơn vạn ngàn Kiếm Hoàn như ma trận, đột nhiên hai hai va chạm, rất nhanh tất cả Kiếm Hoàn sát nhập, chỉ còn lại có một viên, rơi vào lòng bàn tay của hắn. Hắn vừa mới lấy Kiếm Hoàn tiêu diệt Thần Ma dưới trướng Ngũ Diệu Tinh Quân, dựa vào là trong Kiếm Hoàn b ắn ra ngàn vạn kiếm khí, nhìn như kiếm trận đơn giản, nhưng nếu như do Duyên Khang kiếm pháp cao thủ

đến dùng, vậy cần một chi quân đội chuyên tu kiếm pháp mới có thể thi triển!

Trong Duyên Khang chuyên môn tu luyện kiếm pháp đại quân, trong quân đội phân phối chính là Kiếm Hoàn hoặc Kiếm Hạp, một khi thôi động, chính là đến phi kiếm đến hàng vạn mà tính bắn về phía địch nhân, chém giết đối thủ, tụ có thể thành trận, tán có thể thi triển kiếm chiêu khác biệt. Tần Mục lấy Kiếm Hoàn đến thi triển kiếm pháp, mỗi một đạo kiếm khí kiếm pháp biến hóa đều không giống nhau, một người liền tương đương với một chi đại quân kiếm tu!

Đừng nói tại thời đại Kiếm Đạo còn không tồn tại này, cho dù tại Duyên Khang, tạo nghệ trên Kiếm Đạo của hắn cũng đuổi sát thôn trưởng, quốc sư trước Giang Bạch Khuê, thậm chí có chỗ siêu việt, gần với Khai Hoàng!

Thần Ma dưới trướng Ngũ Diệu Tinh Quân đối mặt kiếm pháp của hắn, chưa từng nghe thấy, chưa từng nhìn thấy, chỉ có thể nuốt hận kết thúc.

- Côn trùng!-

Yên nhi hưng phấn mổ lấy sọ não Long Kỳ Lân, ánh mắt lại nhìn chằm chằm Ngũ Diệu Tinh Quân.

Long Kỳ Lân bị nàng mổ đến sọ não đổ máu, lại lù lù bất động, mặc cho máu tươi từ trên mặt của mình chảy xuống, định lực kinh người, thầm nghĩ:

- Ta đã sớm quen thuộc, bất quá, những Cổ Thần này cũng không phải côn trùng, nhưng ta cũng đã quen..

Yên nhi tính cách để cho người ta nhìn không thấu. Nha đầu này không trải qua thế sự, quá đơn thuần, ưa thích hầu hạ người, cũng thích ăn một chút vật ly kỳ cổ quái. Lúc trước tại Quy Khư, nàng liền đem nhuỵ

hoa Quy Khư biến Cổ Thần thành trở thành côn trùng, ăn không còn một mảnh, đến mức tại một đoạn thời gian rất dài đều biến thành hướng ngang sinh trưởng mập mạp nha đầu, Tần Mục mang theo nàng đi ra ngoài đều cảm giác mất mặt. Sau khi thật vất vả mới tiêu hóa hết, dáng người Yên nhi khôi phục, hiện tại lại coi trọng Ngũ Diệu Tinh Quân, để Long Kỳ Lân có một loại cảm giác bất an.

Trấn Tinh Quân cùng Thần Tinh Quân đều là đầu người thân rắn, trong Quy Khư, nữ Cổ Thần cũng là Mỹ

Nhân Xà đầu người thân rắn, vì vậy đối với Yên nhi con Long Tước này mà nói thì đều là côn trùng. Tuế

Tinh Quân là đầu chim thân người, Huỳnh Hoặc Tinh Quân là mình người đầu trâu, Thái Bạch Tinh Quân là đầu hổ thân người, đối với Yên nhi mà nói không phải côn trùng, nhưng mấu chốt là ba vị này Cổ Thần đều là chân đạp Song Long. Rồng dưới chân bọn hắn đối với Long Tước này tới nói cũng là côn trùng, bởi vậy để nàng hưng phấn nhảy cẫng. Nàng ở trong Quy Khư ăn một lần Cổ Thần, đối với mùi vị đó nhớ mãi không quên.

- Không biết nàng lần này sẽ béo thành bộ dáng gì?

Sọ não Long Kỳ Lân bị mổ đến không không rung động, thầm nghĩ:

- Bất quá lại béo nữa ta cũng không chê.

Ngũ Diệu Tinh Quân mỗi người nhíu mày, nhìn xem thi thể trên Thiên Hà, những Thần Ma này đều là hậu duệ của bọn hắn, mặc dù so ra kém bọn hắn, nhưng cũng đều là tinh nhuệ trong dòng dõi bọn hắn, tu luyện Thần Tàng Thiên Cung hệ thống, có thể trường sinh bất tử, trở thành đại tân sinh thần chỉ. Tuy nói Cổ Thần đa số đều cũng không thèm để ý đối với dòng dõi mình, nhưng mà dù sao cũng là thế lực của bọn hắn, Tần Mục lập tức đã trừ đi gần nửa thế lực bọn hắn, để bọn hắn không thể chịu đựng. Bất quá từ

sau khi hơn ngàn năm trước Tần Mục đại náo Dao Trì, tựa hồ thực lực mạnh hơn, để năm vị Tinh Quân trong lòng nghiêm nghị.

- Ngũ Diệu, các ngươi không phải là đối thủ của ta, hay là lui ra đi.

Tần Mục khách khí nói:

- Ta đi theo Bắc Đế Huyền Vũ học chút mệnh số, đoán mệnh có phần chuẩn, tương lai các ngươi tất có họa sát thân. Các ngươi hay là trở lại của tổ địa mỗi người, an phận, tu dưỡng thể xác tinh thần. Còn Thiên Đế bệ hạ bên kia, ta cùng hắn chỉ là có một chút hiểu lầm, ta sẽ đích thân hướng bệ hạ giải thích rõ ràng, không nhọc năm vị tự mình động thủ.

Trấn Tinh Quân không nói, nhìn về phía mặt khác Cổ Thần.

Huỳnh Hoặc Tinh Quân thấp giọng nói:

- Thực lực kẻ này không thể coi thường, mà lại không sợ đạo uy của chúng ta, chúng ta chuẩn bị không đủ, hoàn toàn chính xác không nên cùng hắn vạch mặt.

Tuế Tinh Quân cũng gật đầu nói:

- Hắn không biết dùng thủ đoạn gì, vậy mà có thể tránh thoát đạo uy chúng ta, năm con Thiên Long bên người kia, thực lực cũng không thể coi thường, chúng ta liều mạng, chỉ sợ cũng sẽ thụ thương. Chúng ta về trước đi, dâng thư Thiên Đế bệ hạ, tố cáo hắn tội đồ sát dòng dõi chúng ta, xin mời bệ hạ định đoạt.

Thần Tinh Quân li3m môi một cái, cười hắc hắc nói:

- Hắn đến Thiên Đình liền sẽ bị áp lên Trảm Thần Đài chém, chúng ta ở bên cạnh nhìn hắn mất đầu!

Không cần thiết hôm nay cùng hắn đánh nhau chết sống.

Các Tinh Quân khác nhao nhao xưng đúng. Trấn Tinh Quân là đứng đầu Ngũ Diệu, đang muốn nói chuyện, đột nhiên Thái Bạch Tinh Quân mũi hổ, dùng sức nhún nhún mũi, nghi ngờ nói:

- Có một cỗ mùi cổ quái, tựa như là mùi của Tạo Vật Chủ..

Mũi hổ hắn rất mẫn cảm, lại dùng sức hít hà, hai cái tai hổ dựng đứng lên, trong tay rìu đồng cũng ào ào rung động, đột nhiên mắt hổ hướng Thiên Long Bảo Liễn nhìn lại, nghiêm nghị nói:

- Ở nơi đó! Có Tạo Vật Chủ giấu ở trong xe!

Bốn vị Cổ Thần khác trong lòng nghiêm nghị, sát khí ngập trời, nhìn về phía buồng xe sau lưng Tần Mục.

Trong xe, Tạo Vật Chủ La Tiêu sắc mặt trắng bệch, đứng dậy, mím môi, thấp giọng nói:

- Ta ôm lòng quyết muốn chết đi ra Thái Hư, không nghĩ tới còn chưa tìm được tổ địa liền muốn chịu chết. Chết ở chỗ này, không biết có thể cùng tổ tông tiên linh gặp lại hay không..

Tần Mục thở dài, Kiếm Hoàn trong lòng bàn tay lại trôi nổi lên, trong lòng có một loại cảm giác bất đắc dĩ

mà hoang đường:

- Chẳng lẽ Ngũ Diệu Tinh Quân chết trong tay ta?

Ngũ Diệu Tinh Quân cùng kêu lên quát chói tai:

- Triệu hoán Tổ Tinh!

Trấn Tinh Quân xoay tròn một vòng, thân rắn bành trướng, hóa thành một đầu đại xà nghìn vạn dặm, chiếm cứ ở trên Thiên Hà, quanh thân Tử Vong Đại Đạo tràn ngập, xuyên qua hư không!

Bầu trời không gian kịch liệt chấn động, một viên tử tinh ầm vang đánh vỡ hàng rào Nguyên giới thế giới, mặt ngoài tử tinh đã xuất hiện trên bầu trời Nguyên giới!

Ngôi sao kia dáng vẻ nặng nề, từ một thế giới khác xâm nhập Nguyên giới, xâm nhập Nguyên giới càng lúc càng lớn, chính là Trấn Tinh trong Ngũ Diệu!

Trấn Tinh mang theo từng vòng từng vòng vầng sáng màu vàng đất, bốn phía có bảy tám chục khỏa nhỏ

bé tinh thần to to nhỏ nhỏ quay chung quanh viên tử tinh này. Từng khỏa tinh thần kia cũng cực kỳ

khổng lồ, nhưng so sánh với Trấn Tinh thì lộ ra nhỏ bé rất nhiều. Chỉ thấy trên những ngôi sao này hào quang tràn ngập, có từng tòa cung điện, vô số Bán Thần đầu người thân rắn áo choàng phát ra, gióng lên trống to, hô quát liên tục, tiếng trống từ trên không trung truyền đến, cho dù cách nơi này rất xa, nhưng tiếng trống đã đinh tai nhức óc, chấn động đến nước Thiên Hà ào ào rung động!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.