Mục Thần Ký

Chương 115: Tà tính



Phía vách đá này trơn như vậy, hầu như không thể đặt chân, muốn chạy lên đó mà nói thì hầu như không có khả năng!

Không phải toàn bộ sĩ tử đều tu luyện qua thuật phi hành, muốn nhảy lên mà nói, độ khó cực cao. Hơn nữa cả đám bọn họ đều là cảnh giới Linh Thai, Ngũ Diệu, cảnh giới không tới, không cách nào học được thần thông.

Vẻn vẹn phía vách đá này, chỉ sợ liền có thể đào thải một nửa sĩ tử.

Tuy nhiên có không ít sĩ tử tu luyện qua thuật phi hành bắt đầu bay lên vách núi, thong dong vượt qua cửa ải này, nhưng dù sao cũng là số ít. Cũng không thiếu sĩ tử dự định lao nhanh trên sườn dốc, kết quả không ngoại lệ đều va vào vách đá đến vỡ đầu chảy máu.

Những sĩ tử chưa từng học qua thuật phi hành cau chặt mày, có người tung mình nhảy lên, cố gắng lao qua vách núi, tuy nhiên vách núi cao ba mươi, bốn mươi trượng, ai có thể phách mạnh mẽ đến mức có thể tung người nhảy lên?

Đại đa số người chỉ có thể nhảy đến một nửa liền ngã xuống, mà những sĩ tử ngã xuống thì lập tức bị đạo nhân trung niên bên dưới vách núi xoá tên, đuổi ra sơn môn.

"Lên sườn dốc này còn không đơn giản sao?"

Vệ Dung tiến lên, cười hắc hắc nói: "Các ngươi chỉ nghĩ chạy lên, nhảy tới, bay lên, sao không hề nghĩ tới việc đu mình lên?"

Hắn tai to mặt lớn, thế nhưng lại vô cùng linh hoạt, vậy mà dùng tia nguyên khí buộc vào kiếm, nguyên khí ném kiếm, để kiếm của mình bay lên đỉnh dốc trước. Vệ Dung liền khống chế mười tia nguyên khí, dùng những tia nguyên khí này bám vào đỉnh dốc, sau đó từ từ nắm chặt tia nguyên khí, từng chút từng chút một kéo mình lên đỉnh dốc, sau đó bàn tay mập mạp chụp vào vách đá, vươn mình đứng lên đỉnh dốc, hướng phía dưới phất tay nói: "Tần huynh đệ, ngươi cũng đu lên thôi?"

"Không cần."

Tần Mục cong hai chân lại, hầu như ngồi xổm xuống đất, sau đó bùng phát sức mạnh của hai chân, nguyên khí bùng phát, thân hình gào thét lao lên, nhảy một cái cao bốn mươi trượng, rơi ầm ầm xuống bên cạnh Vệ Dung.

Vệ Dung sợ hết hồn, nhìn xuống phía dưới, giật mình nói: "Lão đệ, ngươi tu luyện chính là lưu phái chiến kỹ? Đúng rồi, ngươi sử dụng chính là đao, đây là bản lĩnh chính của chiến kỹ, quả thực tuyệt vời!"

Bên dưới vách núi, mấy trăm sĩ tử nhìn mà trợn tròn mắt.

Đạo nhân trung niên kia gật đầu, viết một chữ "chiến" vào phía trước tên của Tần Mục, lại viết hai chữ "thông minh" vào sau tên Vệ Dung.

Biện pháp của Vệ Dung tương đương như ăn gian, sĩ tử phía dưới đạt được dẫn dắt của hắn, dồn dập lóe lên linh cảm, hoặc là ném kiếm, hoặc là dùng biện pháp khác để tia nguyên khí treo trên vách núi, như vậy liền có thể bò lên trên vách núi.

Người trên đỉnh dốc càng lúc càng nhiều, Tần Mục cùng Vệ Dung đi về phía trước, tuy nơi này là đỉnh núi ngọc, nhưng vẫn có suối reo, thác nước, hoa cỏ cây cối, rất là u tĩnh, thậm chí còn có chim bay cá nhảy, chỉ là chim bay cá nhảy trong núi xem ra không hề tầm thường, vô cùng khổng lồ, hơn nữa thường thường đều mọc ra lân vũ, hẳn là hấp thu long khí của chín luồng Long mạch, cho nên mới bị biến dị.

"Sĩ tử dừng lại!"

Bọn họ đi tới tòa đại điện đầu tiên của Thái học viện, cung điện này cực kỳ rộng rãi, trái phải rộng chừng trăm trượng, ngay cả bình đài trước điện cũng cực kỳ rộng lớn, có thể chứa mấy ngàn người. Tần Mục nhìn quanh bốn phía, những thần thông giả vừa nãy lên núi trước đã không còn ở nơi này, nội dung kiểm tra của thần thông giả hẳn là không giống với bọn họ.

Trước toà điện này đứng chín mươi chín vị đạo nhân, phía sau mỗi vị đạo nhân đều có một vị Thần linh đứng thẳng, đó là Thần linh biến thành từ nguyên khí của bọn họ, chỉ có nửa người trên, không có nửa người dưới, nổi giữa không trung, rất là khôi ngô hùng tráng.

"Lợi hại!"

Tần Mục giật mình trong lòng, bản lĩnh của chín mươi chín vị đạo nhân này không tầm thường, nguyên khí hoá hình, chỉ sợ đã đến gần cảnh giới Thiên Nhân, e là thực lực của mỗi vị đạo nhân đều không hề thua kém đường chủ của Thiên Ma giáo!

Thái học viện, quả nhiên không hổ danh tiếng là Thánh địa đệ nhất thiên hạ, học phủ chí cao!

Chín mươi chín vị đạo nhân này vẫn chưa đạt đến trình độ của thành chủ Phó Vân Địch của Tương Long thành, hư ảnhThiên Thần tám tay tám mặt phía sau Phó Vân Địch hiện ra hoàn toàn, tựa như thực chất, cực kỳ đáng sợ, hiển nhiên những đạo nhân này phải kém Phó Vân Địch một hai đẳng cấp.

"Chỉ là, vì sao Thần linh do nguyên khí biến thành của chín mươi chín vị đạo nhân này lại giống nhau như đúc?"

Tần Mục nhíu nhíu mày, nếu bọn họ bị đối thủ biết rõ nội tình, chẳng phải là muốn giết kiểu nào thì giết sao?

"Đạo nhân như vậy, bà bà có thể một tay giết mười người!" Thiếu niên nghĩ thầm.

Quốc sư mở rộng tiểu học đại học, cũng có cái hại của nó, đó là truyền thụ võ học thần thông quá mức đại trà, Tần Mục bắt đầu cảm thấy môn phái cũng có chỗ tốt của môn phái, dù sao thì sở học sở trường của các môn các phái không giống nhau, bản lĩnh cũng muôn hình vạn trạng.

Đương nhiên, tác dụng của tiểu học đại học vẫn là cực kỳ mạnh mẽ, có thể để cho càng nhiều sĩ tử không đến nỗi bị mai một tài năng, dù sao trước đó các môn phái cũng chỉ thu số ít đệ tử, mà từ khi tiểu học đại học xuất hiện khắp nơi thì nhân tài xuất hiện lớp lớp.

Chín mươi chín vị đạo nhân này đứng thẳng bất động, đột nhiên Thần linh do nguyên khí biến thành từ sau lưng từng người bay ra, rơi vào từng cái từng cái hình tròn trên bình đài trước điện.

Một vị đạo nhân cầm đầu trầm giọng nói: "Sĩ tử các nơi, mười người một tổ, phân loại tiến lên, sử dụng chiêu thức mạnh nhất của các ngươi, từng người công kích hư ảnh Thần linh trước mặt! Bất luận là thủ đoạn gì cũng có thể xuất ra, bất luận Thần đạo hay là Ma đạo, Phật đạo, cứ việc triển khai, không kiêng kỵ gì! Hư ảnh Thần linh cũng sẽ công kích các ngươi, mười người còn một, trên đài còn lại một người, người này liền coi như là qua ải."

Sĩ tử trước điện ồ lên, chống lại công kích của hư ảnh Thần linh, mười người chọn một, cửa ải này còn tàn khốc hơn cửa ải vừa nãy kia. Cửa ải trên sườn dốc lúc nãy đã đào thải một nửa sĩ tử, mà cửa ải này lại muốn đào thải hết chín phần mười sĩ tử!

Mọi người hoảng loạn một phen, từng người phân đội lên đài, Vệ Dung vội vàng cách Tần Mục xa một chút, leo lên một bình đài khác.

Tần Mục đứng ở trên đài, cũng không lâu lắm, trên bình đài hình tròn chỗ hắn đứng này đã có mười người, mà trên chín mươi tám bình đài khác, mỗi bình đài cũng đã có mười vị sĩ tử.

"Bắt đầu!" Một đạo nhân quát lên.

Tiếng nói của hắn vừa ra, trên từng bình đài, chín mươi chín hư ảnh Thần linh cùng chuyển động, tấn công sĩ tử trên đài, mọi người dồn dập chống đối!

Nhưng vào lúc này, thân pháp Tần Mục giống như quỷ mị, tránh né công kích của hư ảnh Thần linh, chạy nhanh khắp bình đài, đánh xa dựa gần, liên tục chín tiếng nổ vang đùng đùng đùng truyền đến, chín bóng người bay ra, ngã xuống bình đài.

Sĩ tử cùng bình đài với hắn, không có bị hư ảnh Thần linh đánh ra bình đài mà lại bị hắn đánh toàn bộ ra ngoài!

Trên bình đài, hư ảnh Thần linh đang tấn công Tần Mục bỗng nhiên dừng lại, không nhúc nhích.

"Ngươi qua ải." Trước điện, chín mươi chín vị đạo nhân kia lộ ra vẻ kinh ngạc, đạo nhân cầm đầu trầm giọng nói.

Tần Mục khom người thi lễ với hắn rồi đi xuống đài. Sắc mặt đạo nhân kia hơi trầm xuống, thấp giọng nói với đạo nhân bên cạnh: "Ta thấy thiếu niên này tâm thuật bất chính, có chút tà tính. Những người khác ở trên đài đều đang hợp sức chống lại công kích của hư ảnh Thần linh, chỉ riêng mình hắn hướng về những người khác ra tay."

Đang nói, trên những bình đài khác truyền đến từng tiếng kinh hô, lại là những sĩ tử khác học theo răm rắp, đang lúc hư ảnh Thần linh công kích tới thì lại hướng về sĩ tử cùng bình đài lạnh lùng hạ sát thủ, ngăn ngắn chốc lát liền có mấy trăm người bị bức ép xuống bình đài.

Qua không lâu, kiểm tra ở cửa ải này kết thúc, chỉ còn dư lại trăm người, những sĩ tử có thể thông qua kiểm tra đều là cảnh giới Ngũ Diệu, đã không còn sĩ tử cảnh giới Linh Thai có thể qua ải. Tần Mục nhìn lại, chỉ thấy Vệ Dung cũng thuận lợi qua ải, quả thực tu vi của tên thiếu niên tai to mặt lớn này rất cao thâm, không hổ là sĩ tử xuất thân từ Vệ gia Giang Lăng.

Rất nhiều đạo nhân kinh ngạc, hồn nhiên không nghĩ tới kiểm tra đang yên đang lành lại diễn biến thành bộ dáng này.

Sau một lát, một đạo nhân cao giọng nói: "Sĩ tử qua ải tiến vào điện, sĩ tử khác xuống núi."

Tần Mục cùng những sĩ tử khác hướng về đại điện phía trước đi đến, luôn cảm thấy sau lưng có ánh mắt đang nhìn chăm chú chính mình, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy ánh mắt của chín mươi chín vị đạo nhân kia đều rơi vào trên người mình.

Tần Mục sửa sang lại xiêm y, không có phát hiện dị thường gì, hướng về những kia đạo nhân đáp lại nụ cười xán lạn, sau đó đi vào đại điện.

"Tà tính, tà tính!" Sau lưng, chín mươi chín vị đạo nhân kia trăm miệng một lời nói.

Đạo nhân cầm đầu kia viết lời bình vào sau tên Tần Mục trên danh sách rồi quăng danh sách lên, giữa không trung có một con tiên hạc bay tới, ngậm danh sách bay qua đại điện vào trong núi.

"Thiếu niên tà tính như thế, tốt nhất vẫn là loại ở giữa đường, miễn cho làm hại Thái học viện chúng ta, làm xấu danh tiếng Thái học viện! Hi vọng giám khảo phía sau có thể loại hắn!"

Tần Mục cùng rất nhiều sĩ tử đi vào đại điện, vẫn không nhìn thấy một nhóm sĩ tử cảnh giới Lục Hợp lên núi trước kia, những sĩ tử này đều là thần thông giả, nghĩ đến nội dung kiểm tra không giống bọn họ.

Tần Mục nhìn chung quanh, chỉ thấy trên cây cột của cung điện này có vẽ một ít bức tranh, vô cùng kỳ lạ, nghi ngờ nói: "Cửa ải này thi cái gì?"

Vệ Dung cười nói: "Đề thi của Thái học viện mỗi một năm mỗi khác, cũng không ai biết kiểm tra cái gì. Nếu biết trước đề thi thì đương nhiên không khó để tiến vào Thái học viện."

Tần Mục gật đầu, đột nhiên trong lòng hơi chấn động, bức vẽ trên những cây cột này vậy mà là một vài đồ hình của công pháp hành công nguyên khí!

Mỗi đồ hình đều là công pháp con đường hành công khác nhau!

Hắn xem qua một loạt, trong lòng khá là chấn động, Thái học viện khắc những đồ hình công pháp hành công này ở đây không khỏi cũng quá yên tâm chứ? Liền không sợ bị người nhìn trộm sao?

"Đồ hình hành công nguyên khí bên trong toà điện này đều là tàn đồ."

Một vị sĩ tử bên cạnh nói: "Mỗi một loại công pháp đều không đầy đủ. Nghe nói là quốc tử Đại Tế Ti vơ vét công pháp khiếm khuyết trong thiên hạ rồi khắc những công pháp tàn đồ này ở đây."

Đột nhiên Tần Mục chú ý đến một bức đồ án, trái tim kịch liệt nhảy lên một chút, bức đồ án này, là đồ hình hành công của Bá thể Tam đan công!

Lập tức hắn nhíu nhíu mày, đồ hình này hẳn là đồ hình hành công của Bá thể Tam đan công cảnh giới Lục Hợp, cũng không phải là đồ hình hành công cảnh giới Ngũ Diệu hắn cần nhất.

"Lẽ nào Tổ sư phát hiện đồ hình hành công của Bá thể Tam đan công ở nơi nào đó nên mới khắc ở đây? Như vậy Tổ sư có biết đồ hình hành công khác hay không? Dù như thế nào, ta cũng phải trở thành thái học sĩ của Thái học viện để gặp mặt Tổ sư!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.