Mênh mông bát ngát, núi thiêng cổ kính ở khă ́p mọi nơi, khắp nơi đều là bảo vật, chỉ cần lấy ra một thứ
cũng đủ để phá vỡ thế giới bên ngoài, nhưng nơi này lại vô cùng hoang vắng, chỉ có Hư Không Thú khổng lồ ẩn nấp trong thế giới nguyên thủy cô ̉ xưa này, sinh sống, sinh sôi nảy nở, chém giết, nuốt chửng tất cả
mọi thứ nhìn thấy được.
Đúng vào ngày này, đột nhiên tất cả Hư Không Thú cảm giác được điều gì đó, chúng ngẩng đầu lên nhìn lên bầu trời, chỉ nhìn thấy trên bầu trời đột nhiên xuất hiện một vết nứt.
Cùng lúc đó, Hư Không Mẫu Thú sinh sống trong hư không tầng thứ mười chín cũng mở mă ́t ra, nhìn vê ̀
phía vết nứt trên bâ ̀u trời kia.
Ở bên cạnh nàng là vô số trứng của Hư Không Thú, chi chít chằng chịt, trăm vạn, ngàn vạn, trải đầy Hư
Không tầng thứ mười chín của Tổ Đình.
- Sột soạt sột soạt…
Màng xương của Hư Không Mẫu Thú rung động, vô số Hư Không Thú trở nên kích động, nhao nhao bay lên không trung, hướng về phía vê ́t nứt trên bầu trời.
Vết nứt càng lúc càng lớn, nhưng khi tách ra đến một mức độ nhất định thì ngừng mở rộng, từ bên Tổ
Đình này có thể nhìn thấy bầu trời đầy sao rực rỡ và thế giới đầy màu sắc bên ngoài.
Hư Không Thú đông nghìn nghịt như châu châ ́u bay về phía vết nứt, từ trong miệng phát ra tiê ́ng gầm thét kinh hãi lòng người, con Hư Không Thú đầu tiên bay tới nơi này vọt vào vê ́t nứt, ý đồ muốn bay ra khỏi Tổ
Đình, nhưng vừa mới tiê ́n vào trong vê ́t nứt thì đột nhiên thân thê ̉ vỡ tung, máu thịt tan chảy.
Càng nhiều Hư Không Thú điên cuô ̀ng lao đâ ̀u vào trong vết nứt, hóa thành những bông hoa máu nở rộ
trong khe nứt to lớn đó, vô cùng lộng lẫy.
Chỉ trong chốc lát ngắn ngủi, đã có mấy vạn Hư Không Thú chết trong vết nứt, máu của chúng nhuộm đỏ
tươi vết nứt này.
Nhìn từ bên ngoài về phía Tổ Đình, giống như là một vết thương đầm đìa máu trong vũ trụ.
Đột nhiên ở chỗ sâu của Hư Không, Hư Không Mẫu Thú phát ra một tiếng gào thét buồn bực kinh người, những Hư Không Thú khác cũng không tiếp tục vọt vào vết nứt nữa, mà giô ́ng như dơi nằm sấp xung quanh vết nứt, cơ bắp và móng vuốt sắc bén dùng sức, ý đồ muốn xé vết nứt càng lớn hơn nữa!
Nhưng mà đây là thời kỳ Thái Cổ, tất cả Cổ Thần đã tập hợp mọi sức mạnh của mình, dùng từng cái phong ấn mạnh mẽ cưỡng chế ở mặt tối của các thế giới, vốn dĩ nó không phải là thứ có thể phá rồi mở ra được!
Trên Thiên Đình, mặt của Hiểu Thiên Tôn như chìm xuống nước.
Thiên Đình là một phong ấn thiết yếu để phong ấn Tổ Đình, vẻn vẹn chỉ dựa vào một mình hắn thì không thể nào tu sửa toàn bộ phong ấn này, hiện tại Cổ Thâ ̀n tử thương không ít, Thiên Công Thô ̉ Bá cũng không thể đồng tâm hiệp lực với hă ́n được.
Phong ấn của Tổ Đình bị buông lỏng, càng không còn khả năng tự sửa chữa.
Bây giờ tất cả những gì hắn có thể làm là tránh mở rộng phong ấn hơn nữa.
Nhưng mà tất nhiên việc phong ấn của Tổ Đình nứt ra sẽ khiến thế nhân phát hiện vị trí của Tổ Đình, làm cho lịch sử bị chôn vùi này sẽ dần dần hiện ra trước mắt bọn họ.
- Ngoại trừ giai đoạn lịch sử, còn có nỗi kinh hoàng cực lớn đó, chỉ sợ sức mạnh huỷ diệt thế giới đê ̀u sẽ bị
tiết lộ ra ngoài từ Tổ Đình…
Hắn âm thầm nói.
Gần như cùng lúc đó, đại quân Thần Ma của Thiên Đình trong Thái Hư cũng cảm ứng được luồng rung động kỳ lạ, đang lúc hành quân, các tướng sĩ Thần Ma đang chuẩn bị tấn công vào Thái Hư Chi Địa, nhao nhao quay đầu nhìn về phía Thiên Đình.
Ở trong Thái Hư nhìn không thấy Thiên Đình, nhưng bọn họ có thê ̉ cảm ứng được.
Trong lòng Hồng Thiên Tôn khẽ đao động, lộ ra một tia tươi cười, trầm giọng nói:
- Thiên Đình xảy ra biến cố, các vị, đây chắc chắn là nghịch tặc Khai Hoàng đánh lén Thiên Đình, không thể không đê ̀ phòng! Ta trở về xem sao!
Đám người Lang Hiên Thần Hoàng và Tổ Thần Vương không khỏi ngạc nhiên, là Thiên Tôn tích cực tấn công Thái Hư nhất, ngoại trừ Hỏa Thiên Tôn ra chính là Hồng Thiên Tôn, sao mà bây giờ đã đến được Thái Hư Chi Địa rồi mà Hồng Thiên Tôn lại vội vàng muốn trở về?
Cung Thiên Tôn bình tĩnh nói:
- Ta cũng trở về một chuyến. Hô ̀ng đạo hữu, chúng ta cùng nhau đi.
Sắc mặt Hồng Thiên Tôn hơi thay đổi, hơi không muốn đi cùng với nàng, cười gượng hai tiếng, đột nhiên hóa thành một luồng ánh sáng phóng đi.
Bóng dáng của Cung Thiên Tôn hóa thành cầu vồng, đi theo phía sau.
Đám người Lang Hiên Thần Hoàng, Tổ Thần Vương, Hư Thiên Tôn và Hỏa Thiên Tôn nhìn nhau một cái, Lang Hiên Thần Hoàng ho khan một tiếng, cười nói:
- Từ trước đến nay Hồng đạo hữu và Cung đạo hữu luôn bất hoà, lúc ta quen biết bọn họ, chính là Cung đạo hữu đang đánh Hồng đạo hữu, đánh vô cùng thảm. Bọn họ đi như vậy, chắc chắn trên đường đi sẽ gây chuyện, ta đi theo để thuận tiện khuyên giải.
Nói xong, cũng phóng người rời đi.
Tổ Thần Vương cuống quýt đuô ̉i theo, kêu lên:
- Bọn họ đánh nhau thì mất hết tính người, Lang Hiên đạo hữu không ngăn nổi đâu, ta đi hỗ trợ!
- Lai lịch của Hồng Thiên Tôn và Cung Thiên Tôn thần bí, mà Lang Hiên và Tô ̉ Thần Vương lại có lai lịch cổ xưa, là nhân vật đã tồn tại từ Thái Cổ, sống đến hôm nay. Bốn người này rời đi là bởi vì họ biê ́t rất nhiều bí mật. Bên Thiên Đình, chắc chắn không chỉ đơn giản là Tần Thiên Tôn tấn công vào Thiên Đình như vậy.
Hỏa Thiên Tôn, vì sao ngươi không trở về?
Hỏa Thiên Tôn uyển chuyển nói:
- Nếu ngươi không đi, ta làm sao có thể bỏ đi được chứ?
Hư Thiên Tôn lạnh lùng nói:
- Ta không có bất kỳ hứng thú nào với ngươi hết.
Hỏa Thiên Tôn sánh vai đi cùng nàng, cười nói:
- Trong thập đại Thiên Tôn của Thiên Đình, Thiên Tôn chân chính thuần túy chỉ có ngươi và ta. Thái Đế, Thiên Đế thì ẩn trong đó, sinh vật Thái Cổ thì rục rịch manh động, thật khó để phân biệt được ai mới là trung thành ai mới là kẻ xấu. Nê ́u ngươi và ta kết thành phu thê thì có thể cùng nhau tiến lùi, nhiều hơn một phần thắng.