Nhưng bước thứ hai cũng quan trọng không kém, chính là thần thông thúc đẩy triệu hoán nghịch hướng!
Thần thông triệu hoán nghịch hướng của Tần Mục đến từ Tạo Vật Chủ La Tiêu, có điều thần thông mà La Tiêu dùng là thần thông Thần Thức, là thần thông chỉ có tộc Tạo Vật Chủ mới có.
Còn thần thông triệu hoán nghịch hướng sau khi được Tần Mục cải tiến, lại dung nhập vào hệ thống phù văn của đời sau, năm đó bởi vì muốn bảo toàn mạng sống, Tần Mục vẫn chưa truyền thụ cho La Tiêu, Đại Hồng và Cổ Hiểu cũng không hề biết.
Cho dù tám vị Thiên Tôn học được toàn bộ phù văn trên tế đàn của triệu hoán nghịch hướng, bọn họ
cũng rất khó đoán ra được thần thông triệu hoán nghịch hướng từ trên phù văn.
Đây là tiền vốn của Tần Mục.
- Chư vị, mời lên trên tế đàn.
Tần Mục tạo ra hai tế đàn, giữ lại để dùng khi chuẩn bị ra ngoài, hắn lên một trong hai tòa tế đàn, đứng ở
chính giữa, cười nói:
- Triệu hoán nghịch hướng cần phải thiết lập liên hệ thần thức với Hư Không Thú bên trong Tổ Đình, vì vậy một lát nữa nếu chư vị đạo hữu nào thấy trên đỉnh đầu đột nhiên xuất hiện con mắt thì cũng đừng quá hoảng hốt, đó là Hư Không Thú. Ta dùng Hư Không Thú để xác định phương hướng và vị trí không gian của Tổ Đình, kéo chúng ta vào trong.
- Còn có loại thần thông như thế nữa sao?
Chư vị Thiên Tôn rối rít tán thưởng.
Tần Mục cười nói:
- Đây là tác dụng của cải tiến. Chính là bởi cải tiến nên mới có cầu Linh Năng Đối Thiên, đi đi về về vô cùng tiện lợi, cũng là bởi vì cải tiến, mới có thần thông triệu hoán nghịch hướng.
Hiểu Thiên Tôn ho khan một tiếng, nhắc nhở:
- Những lời đại nghịch bất đạo như vậy, Mục Thiên Tôn ít nói lại thì hơn, nhanh chóng thúc đẩy thần thông đi.
Tần Mục cười lớn một tiếng, thúc đẩy thần thông.
Lần trước hắn dắt theo La Tiêu, Cổ Hiểu và Đại Hồng đi vào Tổ Đình cũng không quá khó khăn, lần này dẫn tám vị Thiên Tôn vào Tổ Đình lại khó khăn hơn rất nhiều, may mà Tần Mục cũng đã mạnh hơn lúc trước không ít, dốc hết sức thúc đẩy thần thông triệu hoán nghịch hướng, trên bầu trời lập tức hiện ra một con mắt cực lớn.
Chư vị Thiên Tôn liên tục ca ngợi, trăm miệng một lời nói:
- Quá hay!
Lời còn chưa dứt, bỗng nhiên bầu trời phía trên đỉnh đầu bọn họ vang lên một loạt âm thanh “bụp bụp bụp” không ngớt, chỉ trong một thoáng đã hiện ra hàng trăm con mắt to!
Đó là mắt của Hư Không Thú, hơn nữa không chỉ một con, mà là hàng trăm con..!
Tần Mục sợ một con Hư Không Thú không thể kéo bọn họ vào trong Thái Hư được, thế nên đã làm một lèo, khống chế luôn mấy trăm Hư Không Thú, cùng triệu hoán nghịch hướng!
Cho dù tám vị Thiên Tôn thấy nhiều mắt của Hư Không Thú như vậy nhưng vẫn thản nhiên như thường, không kinh hoảng lấy một chút.
Thực lực của bọn họ quá mạnh mẽ, nhiều dị thú như vậy cũng không làm gì được bọn họ.
Uỳnh!
Tế đàn bay lên, biến mất vào hư không!
Sau một khắc, tế đàn xuất hiện ở trong Tổ Đình, lơ lửng trước mặt mấy trăm Hư Không Thú.
Chư vị Thiên Tôn cười ha ha, người nào người nấy tự mình bay lên trời, nhanh chóng vọt đi, tìm cứ điểm riêng của mình ở Tổ Đình, bỏ Tần Mục lại trên tế đàn, bị đám Hư Không Thú vây ở chính giữa.
Mấy trăm Hư Không Thú như hổ rình mồi, nhìn chằm chằm Tần Mục ở giữa tế đàn.
Tần Mục thở dài, cười nói với Hồng Thiên Tôn:
- Vì sao Hồng đạo hữu chưa đi?
- Ta hứa với ngươi, chúng ta có thể làm hàng xóm, nương tựa vào nhau mà sống.
Hồng Thiên Tôn cười tủm tỉm nói:
- Hơn nữa còn để ngươi nợ ta thêm một ân tình, thế là ta đã có được hai tờ giấy nợ rồi.
Mấy trăm Hư Không Thú không nhịn được nữa, đánh về phía đám người Tần Mục, Hồng Thiên Tôn và Long Kỳ Lân, Yên Nhi trên tế đàn. Chúng hệt như đám sói tranh giành thức ăn!
- Mỗi người một nửa!
Đại Hồng phất tay áo, bọc đám Hư Không Thú đang xông tới vào trong đó, những Hư Không Thú này vô cùng to lớn, nhưng dường như rơi vào trong tay áo hắn lại nhỏ bé đến đáng thương.
Thần thức Tần Mục bùng nổ, phóng ra vô số gai nhọn sắc bén đến cực điểm, những gai nhọn này xuất hiện ở trong cơ thể đám Hư Không Thú còn lại, đâm chúng thành từng mảnh nhỏ vỡ nát.
Đám Hư Không Thú dũng mãnh thiện chiến phát ra âm thanh bén nhọn chói tai, truyền thẳng vào trong đầu của hắn.
Tần Mục bị những tiếng kêu của Hư Không Thú này công kích, hắn vội vàng thúc đẩy Bá Thể Tam Đan Công, hóa thành thần thức Đại La Vô Thượng, kết ra lĩnh vực thần thức, cố thủ trong đầu của mình, tránh cho đầu óc bị nổ bung.
Những Hư Không Thú kia có ý đồ hư hóa thân thể để thoát khỏi gai nhọn trong người, nhưng khi bọn chúng hư hóa, gai nhọn cũng hư hóa theo!
Đây là thần thông Thần Thức chỉ tộc Tạo Vật Chủ mới có!
Lúc này hắn mới thở phào nhẹ nhõm, hắn hiểu rõ mặc dù thần thức đã mạnh đến mức đủ để đạt đến trình độ hai mươi tám tầng hư không, nhưng cùng lúc khắc chế một trăm Hư Không Thú vẫn còn có chút khó khăn, vì vậy chỉ có thể để mặc cho bọn chúng chạy trốn.
Đám Hư Không Thú trong thời gian rất ngắn đã chạy ra khỏi phạm vi sức mạnh thần thông Thần Thức của hắn, từng con từng con ẩn nấp kỹ càng, không dám xuất hiện.
Tần Mục nhìn lại xung quanh, chỉ thấy giữa bầu trời mặt đất sông núi, nơi nào cũng hiện ra từng con mắt khổng lồ, nhìn bọn họ chằm chằm, làm người ta tê dại da đầu.
Hư Không Thú đáng sợ nhất không phải là lúc đánh giết chính diện, mà là lúc chúng ẩn nấp trong hư
không đánh lén, chúng có thể hợp nhất với sông núi cây cối, hợp nhất với con sông mặt đất, thậm chí có khi chúng ở ngay bên cạnh ngươi, chưa chắc ngươi có thể phát hiện ra.
Hư Không Thú ở nơi này thật sự quá nhiều, chỉ cần sơ sẩy một chút cũng có khả năng ngay cả hài cốt cũng không còn.
Tần Mục xốc lại toàn bộ tinh thần, hiện ra ba đầu sáu tay, đề phòng bị Hư Không Thú đánh lén.
Hồng Thiên Tôn rung tay áo, từng cục xương nát rơi từ trong tay áo xuống.