Mục Thần Ký

Chương 1271: Khuê trung mật hữu (2)



Những quả trứng Hư Không Thú trong hư không thứ mười chín là thứ khiến hắn cảm thấy đáng sợ nhất.

“Nếu như tất cả Hư Không Thú tạo thành một bộ não hoàn chỉnh, vậy rốt cuộc loại sinh vật này trời sinh hay là nhân tạo?” Tần Mục dò hỏi.

Cung Thiên Tôn chần chừ một chút, nói:

- Ngươi theo ta tới bên này.

Tần Mục đi theo nàng, Cung Vân Thần Vương đưa hắn đi tới phía sau mạch khoáng, chỉ thấy nơi đó là một thung lũng rộng lớn, bên trong thung lũng có vô số xương khô! Những đầu xương khô chất cao như núi, cho dù là một cái chân thú cũng dài đến hàng vạn trượng!

- Năm đó Nữ Tân Thị ta tôn nữ tử lên hàng đầu, sức lực thân thể nữ tử không bằng xú nam nhân.

Cung Vân Thần Vương dẫn dắt lấy hắn đi vào thung lũng, đi trên đống xương thú to lớn, áy náy nói:

- Ta không nói ngươi… cho nên Nữ Tân Thị bọn ta thường sẽ thuần hóa một ít cự thú dùng để chiến đấu.

Nơi này chính là nơi chôn xương cự thú của Nữ Tân Thị, ngươi tới đầu xương thú này đi.

Tần Mục cúi đầu nhìn, chỉ thấy xương thú này có sáu chân to khỏe, xương đùi rắn chắc như núi!

- Loại dị thú này gọi là Sơn Hư, nó giống như là dãy núi đang đi lại, trong miệng phát ra tiếng rít xuỵt xuỵt. Nó có sáu cái chân, chân giống như chân của Hư Không Thú. Chẳng qua Sơn Hư không có móng nhọn như Hư Không Thú.

Cung Vân Thần Vương lại bước tới trước một bộ xương thú lớn khác, hai chân của xương thú này sắc bén như móng vuốt loan đao, mỗi bên chân có tám cái hoặc là chín cái móng vuốt, số lượng không đồng nhất.

- Đây là Các Kỳ.

Cung Vân Thần Vương nói:

- Trên người của nó mọc đầy cây cỏ và rêu, lúc nằm sấp trên mặt đất sẽ khiến cho người khác lầm tưởng chỉ là một ngọn đồi nhỏ, nhưng mà móng vuốt nó vô cùng sắc bén, giống như móng vuốt của Hư Không Thú!

Tần Mục quan sát móng vuốt của Các Kỳ, quả nhiên đặc biệt sắc bén, dáng vẻ tương đồng với móng vuốt của Hư Không Thú, chẳng qua nhỏ hơn móng vuốt của Hư Không Thú rất nhiều mà thôi.

- Bộ xương thú này là của Pha Lạc, dáng đi của nó khập khiễng, trên lưng có cánh bằng thịt, sở trường là nằm sấp trên đỉnh núi rồi sau đó lướt đi. Đôi cánh của Pha Lạc giống hệt như cánh của Hư Không Thú.

Cung Vân Thần Vương lại bước tới bên cạnh một bộ xương của cự thú khác, nói:

- Loại dị thú này gọi Đại Hung, chỉ có duy nhất một con mắt, nó sở hữu thần thức mạnh mẽ bẩm sinh, có sở trường mê hoặc người khác. Cự thú bên kia tên là Khứu Phong, không có mắt, trên đầu chỉ có một cái miệng rộng.

Trong lòng Tần Mục khẽ lay động, đè giọng nói:

- Ý của ngươi là, Hư Không Thú là do con người tạo ra ư?

Cung Vân Thần Vương lắc đầu nói:

- Ta không dám xác định, nhưng ta đã từng mổ xác của một con Hư Không Thú. Ta phát hiện ra rằng bên trong cơ thể con cự thú này có đủ loại bộ phận của loài cự thú khác, kỳ lạ hơn nữa là, tất cả Hư Không Thú đều không có giới tính, không có chức năng sinh sản.

Tần Mục ngẩn người.

Cung Vân Thần Vương nói:

- Rất kỳ lạ đúng không?

Tần Mục gật đầu, nói:

- Không phân chia đực cái, cũng có nghĩa là Hư Không Mẫu Thú sinh sản vô tính. Nhưng mà giả sử gi3t chết Mẫu Thú thì chắc hẳn có thể giải quyết xong Hư Không Thú chứ.

Cung Vân Thần Vương lắc đầu nói:

- Hư Không Mẫu Thú đã từng bị giết. Sau khi gi3t chết Mẫu Thú, một con cường tráng nhất bên trong Hư

Không Thú sẽ sinh ra bộ phận sinh dục, biến thành Mẫu Thú.

Tần Mục sửng sốt:

- Điều này làm cho ta nhớ tới một loại Thần Khí..

- Thần Khí Tạo Hóa!

Cung Vân Thần Vương nói:

- Ta cũng từng nghĩ đến Thần Khí Tạo Hóa, nhưng ta cũng đã đến gặp Lăng Thiên Tôn - người chế tạo ra Thần Khí Tạo Hóa, thứ Thần Khí này cũng không thể sáng tạo ra sinh mệnh hoàn chỉnh.

Tần Mục cau mày, thử dò xét:

- Như vậy thì liệu có phải do Thái Đế chế tạo ra không?

Cung Vân lắc đầu:

- Không phải Thái Đế làm, con Hư Không Mẫu Thú mà Thái Đế khống chế kia đã là Hư Không Mẫu Thú đời thứ bảy. Lúc Hư Không Mẫu Thú xuất hiện, hắn vẫn còn trẻ, không có tu vi đến mức ấy.

Nàng bước tới trước mặt con Hư Không Thú mà Tần Mục hàng phục, nhẹ nhàng vuốt ve hoa văn trên người Hư Không Thú nói:

- Ngươi tới xem những đường hoa văn này đi, nó có giống một loại phù văn đại đạo không?

Trong lòng Tần Mục khẽ lay động, hắn đã sớm phát hiện ra hoa văn hư không trên người Hư Không Thú rất lộng lẫy, tương tự như phù văn đại đạo, vì vậy còn tính toán sẽ tìm hiểu ảo diệu bên trong, tiếp thu phù văn hư không.

- Tạo Vật Chủ không hề có chút hiểu biết gì về kiến thức phù văn đại đạo này. Nó quá tân tiến so với thời đại của chúng ta.

Cung Vân Thần Vương nói:

- Chỉ trên người Cổ Thần Đạo Sinh mới có loại phù văn này, nhưng mà Tạo Vật Chủ cũng không thể giải thích nổi.

Tần Mục trầm ngâm chốc lát, nói: “Vạn đạo chí tôn, Thiên Đế Cổ Thần, chắc hẳn hắn tinh thông các loại đại đạo, có khi nào Hư Không Thú là do hắn tạo ra không?

- Cũng không phải hắn, hắn không thể khống chế Hư Không Thú, hơn nữa hắn cũng không phải là kẻ

toàn năng.

Cung Vân Thần Vương nhìn lên trời, nói:

- Trong Tổ Đình này, không chỉ chúng ta và Hư Không Thú.

Tần Mục rùng mình một cái, bên trong Tổ Đình không chỉ có chúng ta ư?

Ý gì đây?

Chẳng lẽ còn có thứ gì đó bị các Cổ Thần của thời kỳ Thái Cổ phong ấn ở bên trong Tổ Đình nữa hay sao?

- Mục Thiên Tôn, ngươi phải cẩn thận, nguy hiểm không chỉ đến từ Hư Không Thú và các Thiên Tôn nơi này.

Cung Vân Thần Vương có ý tiễn khách, Tần Mục nghe cái là hiểu ý, hắn lại nhảy lên trên Cốt Sơn phía sau lưng Hư Không Thú, nói về phía Cung Vân Thần Vương đang ở dưới:

- Thần Vương, ta muốn ngươi lại nợ ta thêm một ân tình khác, thế nào?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.