Mục Thần Ký

Chương 1284: Một bông hoa một thế giới (2)



Tần Mục đang muốn nhìn kỹ hơn về cấu trúc hoa văn của gốc cây đại thụ này, không ngờ gô ́c cây đại thụ

kia lại dâ ̀n dần xảy ra thay đổi, dưới ánh nhìn chăm chú của hă ́n biến thành một con cự thú Thái Cô ̉ gào thét mãnh liệt vào hắn, lập tức nhào tới!

Thần thức của Tâ ̀n Mục bộc phát, tập hợp thành một chiêu Đại La Thiên Thương, cơ thể của cự thú Thái Cổ kia càng ngày càng mỏng, kéo dài vô tận, càng lúc càng cao.

Nào ngờ thần thông của Tần Mục còn chưa dùng xong thì đã thấy dị thú kia biến thành một luồng không khí rơi xuống.

Luô ̀ng không khí rơi xuống đất, lại biến thành một gô ́c cỏ non ở trên núi.

Tâ ̀n Mục giật mình, nhíu mày.

- Một bông hoa một ngọn cỏ một thế giới, nhưng lại thay đổi thất thường, hình dạng không ổn định, tư

thế không ổn định, trạng thái không ổn định…

Tâ ̀n Mục nhìn phong cảnh cây cối xung quanh, trong lòng dâng lên một loại cảm giác sợ hãi, lẩm bẩm nói:

- Nơi này lớn hơn nhiều so với những gì ta nhìn thấy, hơn nữa còn lớn hơn vô sô ́ lần!

Hắn giật mình, lập tức quay đầu xuống núi, Long Kỳ Lân nhìn thấy hắn quay trở lại, đang muốn hỏi thì lại thấy Tần Mục nhặt một hạt cát từ trên mặt đâ ́t lên, đặt ở trong lòng bàn tay rồi thổi một hơi.

Phù…

Hạt cát đen bay về phía trước, xoay vòng càng lúc càng lớn, nhanh chóng biến thành một ngọn núi nhỏ

bằng Thần Kim.

Long Kỳ Lân và Yên Nhi hoảng sợ, ngơ ngác nhìn ngọn núi hình thành bằng Hắc Kim bay đến nơi xa, hạ

xuống trên biển cát.

Nói ra thì cũng lạ, ngọn núi Hă ́c Kim kia rơi xuống biển cát thì đột nhiên lăn lộn, biến thành một con cự

thú Thái Cổ, ba chân bốn cẳng chạy như điên.

Hư Không Thú thấy thế thì không khỏi vui mừng, nó lập tức phóng người đuổi giết. Giây phút sắp cắn chết và ăn thịt con dị thú đó thì không ngờ miệng lớn đớp xuống, cự thú kia lại biến thành một hạt cát bé nhỏ

không đáng kể, rơi vào trong biển cát không biết đâu mà tìm.

Long Kỳ Lân và Yên Nhi nhìn đến ngây người.

- Quả nhiên là như vậy!

Tâ ̀n Mục lại leo lên núi lần nữa, mạnh mẽ thúc giục Bá Thể Tam Đan Công, khí huyê ́t toàn thân sôi sục, tầng tầng hào quang trong cơ thể phát sáng ra ngoài, vạn luồng hào quang phủ khắp cơ thể, xông lên núi.

- Thứ trong mạch khoáng này không phải là đạo của tạo hóa, mà là âm dương gặp nhau, vạn vật sinh sôi, đây là đạo của âm dương!

Có điều đạo âm dương này cao thâm khó lường.

- Toàn bộ thánh địa đều được hình thành từ hai luồng nhị khí âm dương khác nhau, hơn nữa hai luồng nhị

khí âm dương khác nhau này biến hóa không ngừng ở nơi đây bởi vì giao hợp!

- Hai luồng nhị khí âm dương khác nhau này có thể biến thành bất cứ thứ gì, có thể là sơn thạch, có thể là cây cối, có thể là cự thú, có thể là một thê ́ giới.

Tâ ̀n Mục đi qua những tượng đá của Tạo Vật Chủ, thấp giọng nói:

- Những Tạo Vật Chủ này không chịu nổi đạo âm dương ở đây, cho nên cấu trúc thân thể bị biến đổi, hóa thành tượng đá! Nơi mạch khoáng Thái Cực này có ý thức!

- Tương tự như đạo âm dương, chính là đạo tạo hóa!

- Trên thế giới hiện nay, đạo của tạo hóa, ta là Thiên Tôn!

Tần Mục thúc giục Bá Thể Tam Đan Công điều động nguyên khí, Tạo Hoá Huyền Công vận chuyển ngăn cản đạo âm dương xâm nhập, men theo đường núi xông vào bên trong.

Chẳng bao lâu, hắn đã đi tới cuối con đường núi này, từ đầu đến cuối gặp phải hơn hàng trăm tượng đá, có những Tạo Vật Chủ đang trên đường đi này vô tình bị đạo âm dương xâm nhập rồi biến thành tượng đá, có người đang trên đường trở vê ̀ thì chết.

Sự khủng khiếp của khu vực khai thác mỏ này có thể nhìn thấy rõ.

Tần Mục vận chuyển Tạo Hoá Huyền Công không chỉ là ngăn chặn sự xâm nhập của đạo âm dương, khi đạo âm dương thay đổi cấu trúc vật chất nguyên thần trong cơ thể của hắn, hắn cũng có thể điều chỉnh nguyên thần thân thê ̉ của mình đến trạng thái tô ́t nhâ ́t.

Có điều đạo âm dương cũng đồng thời thay đổi nguyên khí của hă ́n, thay đổi thần thức của hắn, khiến cho nguyên khí của hă ́n không còn thuần khiết nữa, thần thức không thông suốt, đây mới là chỗ đáng sợ nhất!

Thay đô ̉i nguyên khí và thần thức khiến cho tu vi của hắn tan rã, loại thần thông này, hắn chưa từng gặp phải!

- Mọi người đê ̀u nói rằng đạo không phân cao thấp, nhưng mà đạo thì vẫn có trội và kém hơn. Loại đạo âm dương này, quả thật là hơn hẳn một phần so với đạo tạo hóa.

Hắn cẩn thận kiểm tra bản thân, khống chế nguyên khí, hiện tại hắn chỉ có thể miễn cưỡng bảo vệ bản thân mình, nếu mang theo Yên Nhi và Long Kỳ Lân, như vậy thì hă ́n không có cách nào có thể bảo vệ bọn họ.

- Khu mỏ này có ý thức, nói cách khác là toàn bộ khu mỏ này đều đang sống!

Hắn quan sát xung quanh, bất cứ thứ gì trong mỏ lúc nào cũng có thể biến thành hình dạng khác, biến thành đủ loại nguy hiểm, hóa thành các dạng sống khác nhau, hắn không thể không đề phòng.

Hắn bước vào khu vực khai thác mỏ, nơi này có để lại những dấu vết mà Tạo Vật Chủ khai thác, Tạo Vật Chủ trăm cay nghìn đắng đi đến nơi này vốn dĩ cũng không nghĩ tới nơi này lại nguy hiểm đến như vậy, bọn họ khai thác ở chỗ này, ngay cả cơ thể và linh hồn đều vô tình xảy ra thay đổi, đợi đến lúc tỉnh ngộ thì đã quá muộn.

Tâ ̀n Mục chống Lưu Ly Thanh Thiên Tràng men theo mạch khoáng đi vê ̀ phía trước, Lưu Ly Thanh Thiên Tràng đã trở nên rỉ sét loang lổ, bầu trời u ám, các loại bảo vật phía trên cũng trở nên âm u không còn phát sáng.

- Chỉ sợ là muốn khai thác Thần Thạch Thái Cực ở chỗ này không hề dễ dàng, không cách nào dùng Lưu Ly Thanh Thiên Tràng trấn áp sự kỳ dị của mạch khoáng.

Hắn không khỏi cau mày.

Mạch khoáng này không giống mạch khoáng hỗn độn, mạch khoáng lộ ra ngoài, trong đá của vách núi khảm một khối Thần Thạch Thái Cực.

Ngay cả trạng thái của Thần Thạch và ngọn núi cũng đang thay đô ̉i không ngừng, giống như nhỏ một giọt mực lên trên bột, từ từ trộn lại.

Tần Mục thu hồi Lưu Ly Thanh Thiên Tràng lại, mặc dù Lưu Ly Thanh Thiên Tràng rất lợi hại, nhưng dường như có vẻ không có tác dụng lớn ở nơi này.

Hắn nhặt cuốc chim do Tạo Vật Chủ để lại lên, đang định cạy một viên Thần Thạch Thái Cực xuống thì đột nhiên vách núi biến hóa, hai màu đen và trắng chuyển động, chậm rãi biến thành một khuôn mặt người

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.