Mục Thần Ký

Chương 422: U đô phong đô



Mặt trời ngã về tây, ánh nắng và lửa chảy hừng hực. Nó bay theo dây xích trên thuyền Thái Dương, chiếc thuyền to lớn như lục địa xua tan bóng tối Đại Khư, chiếu sáng bốn phía. Trong bóng tối có rất nhiều ma quái bị ánh mặt trời chiếu sáng phát ra tiếng tư tư, toàn thân sinh ra khói đen.

Trong thôn làng gần đó, khí dân Đại Khư bị đánh thức ngơ ngác nhìn thuyền Thái Dương mọc ra mười hai cái chân như ngọn núi tiến lên. Lúc đi qua thôn trang của bọn họ, ánh mặt trời lóa mắt chiếu sáng nhưng bọn họ không cảm thấy khó chịu, ngược lại rất ấm áp, nhưng ma quái trong bóng tối lại kinh hoàng trốn đi.

Từ khi thời kì Khai Hoàng kết thúc, loại tình cảnh này rất khó thấy được.

Cuối thời kì Khai Hoàng, bóng tối hàng lâm, bên trong Đại Khư có mấy chục chiếc thuyền Thái Dương như vậy tự động đi về phía tây xua tan bóng tối, mang ánh sáng cho mọi người.

Nhưng sau thời kì Khai Hoàng, chiếc thuyền Thái Dương cuối cùng đã rách tung toé. Mặt trời dập tắt chỉ còn lại Thái Dương Thủ Mục Nhật giả kéo lấy mặt trời bị dập tắt thủ hộ Đại Khư, chiếc thuyền này cũng không còn ánh sáng và hỏa diễm như trước.

Hiện tại, thuyền Thái Dương sống lại, mang theo mặt trời chói chang xua tan bóng tối, những nơi đi qua đều là ánh sáng.

Trên thuyền Thái Dương có một đám cự nhân đang tắm rửa trong kim quang. Thuyền lớn không ngừng xóc nảy, thuyền lớn đang bay về hướng Thần Đoạn sơn mạch.

- Thái Dương Thủ, có thứ gì đó đang di chuyển!

Thuyền Thái Dương, Mục Nhật tộc trưởng vô cùng khẩn trương, cảm ứng có quái vật khổng lồ đang di chuyển về hướng này. Nội tâm nghiêm túc, vội vàng báo cho Viêm Tinh Tinh đang thao túng thuyền Thái Dương.

Viêm Tinh Tinh lúc này là Thiên Thần vĩ đại, nghe vậy liền nhìn vào bóng tối. Nàng cũng cảm ứng có rung chuyển đáng sợ tới gần, đang nhanh chóng tới gần thuyền Thái Dương, tốc độ còn nhanh hơn cả thuyền Thái Dương.

Ánh mắt của nàng như hai cột sáng thô to, trực tiếp xé rách bóng tối và nhìn thấy hình ảnh chân thật.

Trong bóng tối có sương mù dày đặc sôi trào trong sương mù có từng ngọn núi trùng điệp ẩn hiện, Viêm Tinh Tinh hơi ngẩn ra. Nhìn thấy từng dãy núi do xương trắng tạo thành bị thần quang trong mắt nàng chiếu vào. Xương trắng đang di chuyển bỗng thét lên, không ngừng ẩn núp, dường như rất sợ ánh mắt của nàng.

Sương mù bao quanh xương trắng dày hơn trước, đó là biển mây và dãy núi liên tiếp. Phía sau biển mây là hai ngọn núi lớn, một thế giới tịch mịch.

Phong Đô, quỷ môn.

Phong Đô thế giới nấp đi cực nhanh, nhanh chóng đuổi theo thuyền Thái Dương, sương mù dày đặc bao phủ chung quanh thuyền Thái Dương. Người trên thuyền cảm thấy quy tắc thiên địa thay đổi, huyết nhục trên người lột đi và biến thành xương trắng.

Trong sương mù, những núi xương kia xuyên qua người bọn họ, tiếp theo dãy núi và sông nước bộc phát trong người bọn họ. Thậm chí mặt trời trên thuyền Thái Dương cũng ảm đạm vô quang, biến thành màu xanh lục, mông lung.

Viêm Tinh Tinh vươn tay, quy tắc Phong Đô thế giới không thể thay đổi thân thể nàng. Nàng hiện tại quá mạnh mẽ, đã không bị Phong Đô khống chế.

Phong Đô thế giới giống như không phải thực chất, bọn họ cũng không ở cùng thế giới, nàng không thể chạm vào bất cứ thứ gì của Phong Đô.

Sau đó nàng nhìn thấy Phong Đô, quỷ thành nguy nga, từng thần linh đỉnh thiên lập địa đứng thủ chung quanh, như lâm đại địch.

Trung tâm Phong Đô, một ma thần mặc áo choàng bước ra khỏi bóng tối, trải rộng ra bốn phương tám hướng, thậm chí còn lớn hơn cả thuyền Thái Dương. Thuyền Thái Dương xuyên qua thân thể hắn, Viêm Tinh Tinh không nhìn thấy gương mặt hắn, chỉ nhìn thấy hai ánh mắt đỏ như lửa trong áo choàng.

Vù!

Phong Đô thế giới đi qua, sương mù dày đặc xông về phía trước, biến mất trong bóng đêm. Mặt trời dần dần khôi phục sáng rực, người trên thuyền cúi đầu xuống, nhìn thấy huyết nhục trên người trở về, bọn họ không biết xảy ra chuyện gì.

- Phong Đô thế giới đang đi về hướng Thần Đoạn sơn mạch.

Viêm Tinh Tinh ngẩng đầu nhìn về phía Thần Đoạn sơn mạch, nơi đó là khu vực đám người trưởng thôn chặn giết thần linh Thượng Thương. Chiến đấu rất kịch liệt, ngọn núi Thần Đoạn sơn mạch liên tục thay đổi độ cao, có chìm vào lòng đất. Thỉnh thoảng có kiếm quang đao quang cắt ra bầu trời, rung động lòng người, lại có đủ loại âm thanh vang lên giống như thần ma gào thét.

- Chăn trâu ca ca cưỡi Giao Vương Thần đi mượn thuyền Nguyệt Lượng. Hắn nói thuyền Nguyệt Lượng cách nơi này rất xa, hắn cần lái thuyền từ giếng Mặt Trăng đi vào Tinh Hải, bảo ta đi tranh thủ một ít thời gian. Không biết hắn có thể tới kịp hay không? Đó là cái gì?

Viêm Tinh Tinh toàn lực lên đường đột nhiên lại giật mình, thấy Thần Đoạn sơn mạch và hướng Đại Khư xuất hiện từng đám quỷ hỏa, không biết quỷ hỏa tới từ nơi nào.

- Mão Nhật Tinh Hoàn!

Trong mắt Viêm Tinh Tinh bắn ra từng ánh lửa bay về hướng quỷ hỏa, nhìn thấy trong quỷ hỏa chính là thuyền giấy vô hạn đang bay về hướng này. Đầu quỷ thuyền có đèn bão, chiếu sáng bóng tối, rất nhiều người giấy cưỡi hàng mã phi nước đại đang điên cuồng lao vào sương mù.

Trên từng chiếc từng chiếc thuyền giấy là các lão giả quần áo rách nát người cạnh đèn bão, điều khiển thuyền xông vào sương mù dày đặc. Trong sương mù dày đặc có thể loáng thoáng nhìn thấy bóng dáng thần ma vĩ đại, cũng cùng chém giết với đám người.

U quang thỉnh thoảng xuyên thủng hai thế giới, nhưng kỳ lạ chính là những chấn động của hai bên không thể truyền vào trong thế giới hiện thực. Chấn động không có xung kích đến Đại Khư, không có tạo thành ảnh hưởng gì.

- Đó là... U Đô Âm Sai trong truyền thuyết!

Viêm Tinh Tinh kinh ngạc, U Đô Âm Sai và Phong Đô đánh nhau?

Đã xảy ra chuyện gì?

Nàng không lo nghĩ nhiều như thế, thuyền Thái Dương tiến lên, phóng tới Thần Đoạn sơn mạch. Thuyền Thái Dương cách chiến trường Phong Đô cùng U Đô thế giới càng ngày càng gần. Trên chiến trường này có trưởng thôn, có chiến trường của đám người Duyên Khang quốc sư và thần linh Thượng Thương, đồng thời chiến đấu rất thảm thiết. Nếu so sánh với chiến tranh giữa Phong Đô cùng U Đô thì kém hơn không ít.

Trên núi chiến đấu, tất cả mọi người cực kỳ cường đại, từng người có thể so với thần ma. Thần thông quảng đại nhưng bọn họ lại không biết chiến đấu dưới chân mình có quy mô to lớn và rung động lòng người hơn.

Thuyền Thái Dương chạy đến phía dưới Thần Đoạn sơn mạch, còn chưa gần, Viêm Tinh Tinh cảm giác tim đập nhanh.

Từng đoàn đám quỷ hỏa bay tới thế giới trong bóng tối, từng chiếc thuyền giấy chen chúc lao tới Phong Đô thế giới. Trên thuyền giấy có những lão giả giống âm sai như đúc, âm lãnh, trầm lặng nhưng không thể nhìn kỹ gương mặt bọn họ. Mặt của bọn họ có một tầng sương mù bao phủ, không nhìn thấy chân dung, chỉ mơ hồ nhìn thấy đó là gương mặt bình thường.

Vô số thuyền giấy lao đi như mũi tên, nhanh chóng xuyên qua và xông vào Phong Đô. Thuyền giấy quỷ hỏa phía sau, Viêm Tinh Tinh nhìn thấy cảnh tượng kinh người, nhìn thấy đôi sừng trâu đang thiêu đốt trong bóng tối.

Sừng trâu quá lớn, trên sừng trâu có từng phiến đại lục đang hủy diệt. Vô số linh hồn đang đấu tranh, tất cả đều rơi vào sừng trâu.

- Thổ Bá!

Viêm Tinh Tinh vô cùng khẩn trương, nàng biết rõ hai thế giới khai chiến, tình hình vô cùng nguy hiểm. Nhưng khí thế chiến đấu trên Thần Đoạn sơn mạch rất cao, đã đến thời kỳ mấu chốt, bởi vậy cũng không thể không kiên trì điều khiển thuyền Thái Dương bay về hướng Thần Đoạn sơn mạch xung đi.

- Ba đồ... Tư ba đồ…

Trong bóng tối sinh ra tiếng nổ vang, âm thanh giống như từ hư vô vọng về. Cường giả đang chiến đấu trên núi không nghe thấy gì, cũng không có phát giác tình huống khác thường, chỉ có thể nhìn thấy thuyền Thái Dương tới gần.

Thuyền Thái Dương đang tới gần Phong Đô thế giới, Viêm Tinh Tinh trên thuyền nghe được thấy U Đô ngữ tối nghĩa, nàng không rõ ý nghĩa.

Bên trong Phong Đô, Diêm Vương mặc áo choàng bóng tối. Bóng tối quấn quanh Phong Đô thành, từng thần linh đứng dưới áo choàng, bọn họ có vẻ cực kỳ nhỏ bé.

Trong biển sương mù dày đặc, người giấy hàng mã đang chiến đấu với thần ma trong mây mù. Lão giả trên thuyền giấy đứng dậy, xách theo đèn bão, ánh đèn chiếu rọi, từng khô lâu bị ánh sáng chiếu vào liền tan thành mây khói.

Diêm Vương đưa tay, toàn bộ Phong Đô thế giới an tĩnh lại, tất cả đều bị định trụ, thời gian cũng ngừng trôi.

Diêm Vương đưa tay, một thanh thần kiếm xuất hiện và chém vào thế giới trong sừng trâu. Ánh kiếm màu đen đi qua nơi nào, không gian hóa thành thực chất, tầng tầng lớp lớp không gian bị kiếm chém đứt.

Viêm Tinh Tinh cảm thấy da đầu tê dại, không nghĩ ngợi nhiều, toàn lực thôi thúc thuyền Thái Dương lao về hướng Thần Đoạn sơn mạch. Thuyền Thái Dương đã đi vào Phong Đô cùng U Đô, tiến lên vô cùng gian nan, đột nhiên tránh thoát cường giả hai bên trói buộc và đi ra ngoài.

Viêm Tinh Tinh thở phào nhẹ nhõm, lại quay đầu nhìn về phía sau. Phong Đô cùng U Đô đã biến mất, cũng không thể nhìn thấy tình cảnh hai thế giới chiến đấu

- Thật sự kỳ lạ!

Trên Thần Đoạn sơn mạch, đám người trưởng thôn đang đại chiến với thần linh Thượng Thương. Từng thần linh to lớn hoặc tám tay bốn chân, hoặc ba đầu sáu tay. Cả người như hoàng kim đúc thành, đủ loại chí bảo thần linh tỏa ra uy năng vô tận.

Người trên núi huyết chiến, cho dù là trưởng thôn cũng rất phí sức, mình đầy thương tích.

Mọi người bộc phát khí huyết đến cực điểm, khí huyết phun trào sinh ra huyết quang phóng thẳng lên trời.

Ầm!

Bóng dáng to lớn rơi từ trên trời xuống, rơi xuống trước thuyền Thái Dương, nguyên thần Duyên Khang quốc sư bị đánh rơi. Cho dù được mệnh danh là Thánh Nhân năm trăm năm mới xuất hiện cải cách biến pháp, khi đối mặt lực lượng tuyệt đối cũng bị thiệt lớn.

Duyên Khang quốc sư bay lên không, kiếm quang ngập trời, kiếm pháp biến hóa khó lường và chém vào thần ma một mắt.

Thần linh cúi đầu mở mắt, thần quang vô tận bộc phát bao phủ thân thể Duyên Khang quốc sư vào trong.

Âm thanh tấn công dữ dội vang lên. Kiếm quang của Duyên Khang quốc sư xoay tròn và xông thần quang độc nhãn, cũng đâm vào đồng tử của hắn và truyền vào ót. Nhưng sau đó, nắm đấm của thần linh độc nhãn đánh vào người Duyên Khang quốc sư. Nắm đấm to lớn đè lên thân thể hắn, đánh hắn rơi vào đỉnh núi, toàn bộ ngọn núi chìm vào lòng đất.

Gáy của thần linh nứt ra, một con mắt chui ra ngoài. Nó chuyển động, tiếp tục nâng nắm đấm tấn công Duyên Khang quốc sư lần nữa.

- Nham hiểm như thế!

Duyên Khang quốc sư hộc máu, ngửa đầu nhìn nắm đấm hạ xuống. Thần ma quay đầu lại, độc nhãn trên gáy lộ ra vẻ châm chọc.

- Nhưng ta cũng không kém.

Duyên Khang quốc sư tươi cười:

- Kiếm Giới thiên thứ nhất, Định Giới.

Thần ma hơi ngẩn ra, kiếm quang ẩn nấp trong đầu của hắn nổ vang.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.